"Ừm...tớ đã quyết định rồi" "Cậu ấy là người đã cứu tớ,ệnTiếngChuôngNgàyĐôltd bd anh cậu ấy là ân nhân của tớ" "Tớ nợ cậu ấy 1 mạng" Nhìn thấy vẻ mặt kiên định của Ngọc Á Hiên, Thái Khôi Nguyên và Khánh Vỹ Tĩnh nhìn nhau rồi nói "Được rồi...bọn tớ sẽ đi chung" "Trước hết làm thủ tục nhập viện cho Anh Tuấn đã" "Ừm" Sau khi làm hết thủ tục, thì Thái Khôi Nguyên ở lại phòng bệnh để đợi Kiệt Anh Tuấn tỉnh lại Còn 2 người Khánh Vỹ Tĩnh và Ngọc Á Hiên đi tới nhà của Kiệt Anh Tuấn /Bước đi/ "Vỹ Tĩnh này" "Hả?" "Cậu và Khôi Nguyên, rất thân với Anh Tuấn sao?" "Sao cậu lại hỏi vậy?" "Vì lúc cậu biết Kiệt Anh Tuấn xảy ra chuyện, vẻ mặt cậu lúc đó rất căng thẳng" "Cả Khôi Nguyên cũng vậy" Khánh Vỹ Tĩnh lắc đầu đáp "Đơn giản vì bọn tớ là bạn bè" "Cậu biết không...nhìn vào cậu ấy" "Tớ lại nhìn thấy bản thân mình hồi nhỏ" "Không bạn bè, ngày qua ngày chỉ lủi thủi 1 mình" "Nhưng khi gặp các cậu ấy thì tớ mới nhận ra" "Có bạn bè thân thiết nó lại vui như thế nào" "Thế nên tớ rất trân trọng những mối quan hệ này" "Chưa kể Anh Tuấn là một bạn rất tốt" "Cậu ấy rất hiền và tốt tính" "Dường như tớ chưa thấy cậu ấy tức giận bao giờ" /Anh Tuấn...cậu ấy như vậy sao/ "Chúng ta sắp tới rồi" Khi đến nơi, đó là một căn trọ đã xuống cấp rất nhiều "Đây..là nơi cậu ấy sống sao?" "Ừm...tớ và Khôi Nguyên đã đến đây mấy lần rồi" "Mẹ của cậu ấy rất tốt" "Gia đình cậu ấy rất nghèo, cậu ấy và mẹ luôn dựa vào nhau để sống" "Anh Tuấn...cậu ấy luôn phải làm nhiều công việc khác sau để phụ mẹ" /Nhớ lại/ |