Ngoại Hạng Anh

Truyện Hoa Hồng Đỏ_bxh hạng 1 anh

字号+作者:Fabet来源:Cúp C12025-01-10 23:27:27我要评论(0)

Tin thể thao 24H Truyện Hoa Hồng Đỏ_bxh hạng 1 anh

Edit: phuong_bchii

________________

Dư Tâm Hoan mang theo tâm tình phức tạp rời đi,ệnHoaHồngĐỏbxh hạng 1 anh Lý Hân Dao không giữ lại, bà đi càng kiên quyết. Hai người không có quá nhiều giao lưu, mấy năm nay mỗi lần gặp mặt đều rất ngắn ngủi, khúc mắc tồn tại giữa hai người giống như chặn đứt cầu nối, rất ít thổ lộ hết, cũng không có cơ hội lắng nghe.

Từ lúc bà về nước nhìn thấy thi thể em gái, từ lúc bà bi thương quá độ vô ý đẩy ngã Lý Hân Dao, tất cả khả năng giữa hai người đều bị diệt vong.

Hai người cho rằng hơn 30 năm phí hoài thời gian, mài sạch tình ý đáy lòng của đối phương, hết thảy cũng sẽ không có đường cứu vãn.

Lý Hân Dao cảm thấy mình không đáng được tha thứ, mà Dư Tâm Hoan cũng bởi vì tồn đọng rất nhiều chuyện, không thể nhổ đi gai trong lòng.

Mâu thuẫn lại đau khổ, nhiều năm trôi qua như vậy, Lý Hân Dao thế mà lại còn có thể vì bà mà không màng đến tính mạng, trong nháy mắt đó, Dư Tâm Hoan đắm chìm trong lòng tham luyến và ấm áp, một lần nữa bị đánh thức.

Mấy năm nay, bà vẫn bay đi đi về về giữa hai nước, tuy rằng trên danh nghĩa là viện trưởng viện an dưỡng tinh thần Tuyên An, nhưng thời gian thật sự ở Tuyên An thật ra rất ít.

Bây giờ bà quyết định ở lại thành phố đã từng cố gắng trốn tránh này, ở lại nơi đau đớn và hạnh phúc này.

Bởi vì nơi này, có người bà không bỏ xuống được.

Hai chân Liễu Tư Dực đang dần hồi phục, chỉ cần đến bệnh viện bình thường làm vật lý trị liệu định kỳ là được. Hoa Mỹ Kỳ bị Dư Tâm Hoan nghiêm khắc từ chối, cũng mặt xám mày tro rời đi.

Vết thương sau lưng Lý Hân Dao cơ bản đã bình phục, không có lý do gì để ở lại. Bà ấy quyết định trở lại nơi thuộc về mình, tiếp tục ăn chay niệm Phật, cày ruộng trồng trọt, tự cấp tự túc.

Một đầm nước đọng tâm không nên bị kích thích nữa, cũng càng thêm không nên lại tham luyến, đi hy vọng xa vời có được cái gì. Đã ở tuổi này rồi, lẳng lặng chờ đợi già yếu, chết đi, bụi về với bụi, đất về với đất, mới là kết cục của bà ấy.

Dù sao, Tâm Hoan luôn muốn đi.

Bà ấy không biết Dư Tâm Hoan không đi nữa, mà ở lại vì bà ấy.

Một người không hỏi, một người không nói. Ai cũng không biết đối phương đang suy nghĩ cái gì, nhiều năm ăn ý bị ngăn cách và sợ hãi ngăn cản.

Cuộc sống của tất cả mọi người đều đang trở về quỹ đạo, bao gồm cả Lăng Thiên Dục.

Chỉnh đốn tập đoàn Lăng Duệ, cũng không phải là một sớm một chiều, cần một lần nữa chỉnh hợp tài nguyên, điều chỉnh tổ chức cơ cấu, thay đổi hình thức nghiệp vụ, thậm chí phải tăng thu giảm chi, tiến hành đồng bộ mới có thể dần dần cứu vãn tổn thất.

Lăng Thiên Dục không phụ sự kỳ vọng của mọi người, thuận lợi lên làm chủ tịch, báo thương mại tiến hành đưa tin toàn bộ về cô. Trước mắt, cô là chủ tịch trẻ tuổi nhất trong số 500 doanh nghiệp hàng đầu, càng là một con hắc mã ngoài dự đoán của mọi người, chỉ là rất nhiều người nghi ngờ, đối mặt với tập đoàn Lăng Duệ sắp sụp đổ, đối mặt với cục diện thua lỗ lớn như vậy, Lăng Thiên Dục có thể ngăn cơn sóng dữ hay không.

Văn phòng chủ tịch, ở tầng cao nhất của cao ốc Lăng Duệ, nơi đây có tầm nhìn tuyệt đẹp, xa xa nhìn thấy những ngọn núi nhỏ, xa hoa lộng lẫy.

Trên bàn làm việc chất đầy tài liệu xét duyệt của các bộ phận, Lăng Thiên Dục tự tay làm lấy, vẫn luôn ở bàn làm việc, hoàn toàn không nhận ra hoàng hôn đã dần dần rơi xuống đường chân trời, bức tường kính bao quanh đã phủ lên một lớp ánh sáng nhàn nhạt.

Bảy giờ tối, đèn đuốc tòa nhà đối diện đột nhiên sáng lên, ngàn vạn đường nét ánh sáng thắp sáng phồn hoa của ban đêm.

Một khi tập trung vào công việc, Lăng Thiên Dục sẽ mất ăn mất ngủ, rất nhiều lịch trình đều cần Lam Phi Húc nhắc nhở, cũng thường xuyên quên ăn cơm.

Sau khi làm chủ tịch, Lam Phi Húc vẫn là lão đại đoàn trợ lý của cô, cũng là anh ấy tiếp tục phụ trách công việc lớn nhỏ của Lăng Thiên Dục, lại phân bổ nhiệm vụ cho những người khác.

Mặc kệ công việc bận rộn thế nào, Lăng Thiên Dục vẫn sẽ gửi tin nhắn cho Liễu Tư Dực.

"Quẹt thẻ tăng ca: Hôm nay có thể phải trễ hai tiếng, em bé nhớ ăn cơm." Gửi tin nhắn xong, Lăng Thiên Dục nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, thời gian còn kịp.

Sau đó cô lại gọi vài cuộc điện thoại ra ngoài, chuẩn bị bất ngờ đã lâu, bởi vì Liễu Tư Dực xảy ra chuyện, nên gác lại. Hôm nay nàng đã có thể chống gậy đi lại, phần quà đến muộn này nên lên sàn rồi.

"Đã sắp xếp xong hết chưa?"

"Tôi và Hải Dụ đã ở đây rồi, tất cả đều OK." Đầu dây bên kia là giọng nói của Lam Doanh.

"Ánh đèn đều thử trước một chút, còn có đàn dương cầm sắp xếp vị trí nhất định phải đối diện lối vào, đúng rồi những tập truyện tranh trước kia của tôi, hàng mỹ nghệ định chế đều đặt xong chưa? Còn có..." Lăng Thiên Dục luôn sợ để xót những chi tiết, chính mình đã làm hết việc ở giai đoạn trước, phần còn lại thì phải xem Lam Doanh bọn họ.

"Còn có váy cô muốn thay, đều chuẩn bị xong rồi, yên tâm đi ~~"

"Ừ, có Hải Dụ ở đây tôi quả thật yên tâm hơn một chút."

"Cô có ý gì? Không yên tâm tôi?" Lam Doanh nói chuyện với Lăng Thiên Dục từ kính sợ trở nên thân thiết, thỉnh thoảng còn dám thô lỗ hai câu.

"Yên tâm yên tâm, hai người là một thể, tôi bận trước, hẹn lát nữa gắp."

Cúp điện thoại, Lăng Thiên Dục thở phào nhẹ nhõm, cô phải xử lý xong những văn kiện khẩn cấp này, nhanh chóng chạy tới hiện trường.

Đêm nay có một chuyện rất quan trọng phải làm, chỉ nguyện có thể chiếm được nụ cười của mỹ nhân, có thể một lần nữa dấy lên hy vọng sống sót của Liễu Tư Dực, để nàng trở lại nơi thuộc về mình, tiếp tục rực rỡ.

Tăng ca buổi tối, Lam Phi Húc như thường muốn giúp cô mua bữa tối, đêm nay cũng không ngoại lệ.

Rời khỏi cương vị công việc lâu như vậy, Lam Phi Húc rất trống rỗng tịch mịch, xảy ra nhiều chuyện như vậy, không giúp được gì thực chất, ngoại trừ giúp Lăng Thiên Dục tra xét một dì không liên quan, hình như mình chỉ có thể làm những chuyện vụn vặt linh tinh này.

Bất kể như thế nào, cô có thể một lần nữa trở về, Lam Phi Húc lại sinh long hoạt hổ.

Anh ấy ngân nga, khi đi tới một tòa nhà khác, thấy được một bóng dáng quen thuộc. So với lúc trước, nàng dường như gầy đi một chút, khác chính là, khí chất vẫn giống như trước kia, nhàn nhạt lạnh lùng, ánh mắt dịu dàng lại kiên định, luôn luôn có sức mạnh vô hình dẫn dắt người khác.

Chỉ là, dáng vẻ chống gậy của nàng, thật sự khiến người ta đau lòng.

"Phi Húc, đã lâu không gặp." Khóe miệng Liễu Tư Dực khẽ nhếch, mang theo bình giữ nhiệt, đứng trong gió nhẹ, cơ thể dựa vào hai cây nạng chống đỡ, trông có chút yếu ớt.

Lúc nhận được tin nhắn của Lăng Thiên Dục, nàng cũng đã xuống dưới lầu. Hiện tại nàng không thể lái xe, dựa vào phần mềm gọi xe xuất phát, chỉ có thể xuống xe ở gần đó, còn mình thì chậm rãi đi tới.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
  • Thái Lan chốt danh sách, quyết vô địch AFF Cup 2016

    Thái Lan chốt danh sách, quyết vô địch AFF Cup 2016

    2025-01-10 23:14

  • Ngày 6/7, Phú Yên phát hiện 35 ca nhiễm Covid

    Ngày 6/7, Phú Yên phát hiện 35 ca nhiễm Covid

    2025-01-10 23:08

  • Khởi tố kẻ phá két sắt trộm 600 triệu đồng của hàng xóm

    Khởi tố kẻ phá két sắt trộm 600 triệu đồng của hàng xóm

    2025-01-10 22:52

  • Honda Civic lao như tên bắn vào giữa hiện trường tai nạn, húc thẳng xe tải

    Honda Civic lao như tên bắn vào giữa hiện trường tai nạn, húc thẳng xe tải

    2025-01-10 22:34

网友点评