Đôi mắt buồn lướt qua danh sách bạn bè trên chiếc điện thoại. Bạch Nguyệt Sa không biết nên gọi cho ai vào lúc cô buồn như thế này.
- Tiểu Châu...
Cuối cùng cô cũng nhấn gọi một người.
"Ơi,ệnNếuCóCơHộđội hình sevilla gặp alavés tao đây! Đêm muộn rồi mà mày có chuyện gì thế?"
- Tao... có thể tính là... chia tay rồi không?
"Hả? Sao cơ? Sao lại là chia tay? Mày kể cho tao nghe nhanh!"
- Tao... Anh ấy... Tao nhắn tin mãi không thấy anh ấy xem... Rồi... nãy... anh ấy nhắn là... anh ấy có người yêu rồi...
"Cái gì cơ? Tên khốn này! Vậy 3 tháng vừa qua hắn quan tâm rồi làm... Rốt cuộc hắn có tôn trọng mày không vậy? Hắn không biết mày thích hắn sao? Mà kể cả thích người khác cũng phải nói một tiếng chứ! Tại sao đối xử với mày như vậy rồi bây giờ lại... Để tao sang tận nhà chửi hắn một trận!"
- Đừng mà... Làm vậy tao biết phải ăn nói với người ta sao? Kệ đi mà... Bọn tao... đã phải là người yêu đâu mà...
"Nhưng những gì hắn làm với mày..."
- Không sao... Đau chút thôi mà... Mày còn nhớ lời tao nói hồi mới quen anh ấy không?
"Nhớ chứ sao không? Nhưng tao không thể ngờ là hắn lại rời đi đột ngột như thế này luôn đấy!"
- Vậy là tao được quay về cuộc sống độc thân với mày rồi này! Tao lại có thể tha hồ lựa chọn người khác rồi...
"Ừ... Nhưng mà đừng khóc đấy nhé! Hắn không xứng để mày phải khóc!"
- Tao không dễ khóc mà...
"Từ từ... Mày không khóc, nhưng có còn bị đau lồng ngực với khó thở nữa không đấy?"
- Thì... có một chút...
"Một chút? Mai xuống truờng ngay! Tao đưa mày đi khám! Không thể để như vậy được!"
- Tao không sao mà! Tao bị như vậy 5 năm rồi mà, có sao đâu. Tao không đi khám đâu! Tốn tiền lắm!
"Mày... Tao trả tiền khám được chưa? Mày phải đi!"