Edit: Huyền Tô (Tô Huyền Ann)
Bạch Hiểu Y ngồi trên xe do dự thật lâu mới gọi điện thoại cho TầnUyên. Điện thoại đang kết nối,ệnTrungKhuyểnNamThầbóng đá quốc tế chỉ là rất lâu không ai nghe máy, mỗitiếng tút tút vang lên, lòng Bạch Hiểu Y lại sa sút một phần.
Trước khi âm thanh nhắc nhở chấm dứt cuộc gọi vang lên, cuối cùngTần Uyên cũng nghe điện thoại. Nhưng Bạch Hiểu Y chưa kịp mở miệng đãnghe thấy giọng nói mệt mỏi của anh, “Hiện tại tôi đang bận nhiều việc,đợi chút nữa gọi lại cho em.”
Anh nói xong liền cúp điện thoại.
Tâm trạng Bạch Hiểu Y cũng không biến đổi, giống như mọi chuyện đềunằm trong dự liệu của cô. Cô cất di động, khởi động xe, chạy một đườngđến nhà của cô và Tần Uyên.
Ngôi nhà nằm trong khu vực phồn hoa nhất, căn phòng là kiểu nhà lầuđã được phục chế. Ở thành phố Bắc Kinh tấc đất tấc vàng, người bìnhthường không ở nổi nơi này. Mà Tần Uyên hoàn toàn không phải là mộtngười bình thường, anh là phú hào trên bảng tinh anh thành phố Bắc Kinh, được tạp chí kinh tế tài chính bình chọn là một trong mười xí nghiệplớn đứng đầu.
Tất cả mọi người hâm mộ cô tìm được một người chồng ưu tú, lại đẹptrai, lại có tiền đồ,.. Những thứ này Bạch Hiểu Y đều không thể phủnhận, chỉ là, tất cả mọi người chỉ thấy một mặt hào quang của cô, lạikhông thấy được nàng phải chịu đựng dày vò trong cuộc hôn nhân này.
Cô đặt đơn ly hôn đã có chữ ký lên bàn, cô không biết lúc nào anh sẽ trở về, nhưng tóm lại là anh vừa về sẽ thấy.
Cuối cùng nhìn thoáng qua căn nhà trống rỗng không có linh hồn, côdứt khoát xoay người rời đi. Cô hoàn toàn hết hy vọng, lần này đã đi sẽtuyệt đối không quay đầu lại.
Lái xe trên đường cao tốc, trong đầu không bị khống chế nhớ lại ký ức về Tần Uyên.
Nhà bà ngoại Tần Uyên ngay bên cạnh nhà cô. Cha mẹ anh bận rộn côngtác, liền gửi nuôi anh ở nhà bà ngoại từ nhỏ. Cô và Tần Uyên là thanhmai trúc mã cùng nhau lớn lên, từ bé cô đã thích anh. Anh là Uyên ca cacủa cô, mơ ước lúc còn nhỏ của cô chính là nhanh lớn lên gả cho anh.
Cô vì anh mà nỗ lực cố gắng thi đỗ đại học thành phố, sau khi tốtnghiệp cũng vì anh từ chối đề nghị về nhà của cha mẹ. Ở trong trí nhớcủa cô, giống như không có một giây phút nào cô không đuổi theo TầnUyên, vây quanh Tần Uyên. Cô thích anh như vậy, yêu anh như vậy, vui vìanh vui, buồn cũng vì anh buồn. Chỉ là cho dù cô có làm nũng cố gắngnịnh nọt anh như thế nào, lúc nào anh cũng lạnh lùng. Cô cũng không đểý, mặt dày mày dạn như cũ hướng về anh.
Lúc nào cô cũng tự nói với mình, một ngày nào đó sẽ tốt thôi, anh sẽ thấy cô ở sau lưng anh gửi gắm hết thảy. Đến một ngày kia, anh sẽ thông cảm cô, sẽ nhìn cô một cái.
Cô chờ đợi “Một ngày nào đó” cuối cùng cũng không đến...
Về sau, bọn họ thật sự thành bạn trai bạn gái, bọn họ kết hôn, cuốicùng cô cũng thực hiện được mơ ước lúc còn nhỏ, ngày nào đó kết hôn cùng anh. Cô kích động khóc rất lâu, cô cho rằng cuối cùng cô cũng hết khổ,ngày cô hạnh phúc sắp tới. Nhưng rất nhanh cô liền phát hiện, cho dùcùng anh kết hôn, Tần Uyên vẫn không muốn liếc nhìn cô một cái như cũ.
Cô kết hôn cùng Tần Uyên năm năm, có thể thời gian hai người gặpnhau cộng lại cũng không tới nửa năm. Anh lúc nào cũng bận rộn nhiềuviệc, vội vàng xây dựng hệ thống internet Đế Quốc, anh thà ở trong phòng làm việc một ngày dây dưa cùng số liệu buồn tẻ cũng không muốn trở vềnhà cùng cô. Anh và cô đi hưởng tuần trăng mật, mới đi ngày đầu tiênliền bị một cú điện thoại gọi trở về, vất vả lắm anh mới về nhà một lần, nhưng ở cùng cô cũng không đến mười phút sẽ lại có một cuộc điện thoạigọi tới. Chỉ cần một cuộc điện thoại anh có thể bỏ cô lại, mặc kệ cô khổ sở như thế nào, anh cũng kiên quyết rời đi.
Tốt, chí ít cũng có thể giải thích là anh bận rộn công tác, nam nhichí ở bốn phương, anh không quan tâm gia đình, về tình cũng có thể thathứ. Nhưng là vì cái gì anh vụng trộm sau lưng cô qua lại với KhươngNghiên Kỳ? Vì cái gì còn vụng trộm đem bất động sản dưới tay anh choKhương Nghiên Kỳ ở? Anh cũng không phải không biết Khương Nghiên Kỳ cótâm tư gì đối với anh!
Dù tính tình cô có tốt hơn nữa cũng không chịu nổi. Cô chạy đến công ty chất vấn anh, nhưng anh lại nói cô không hiểu chuyện, nói cô cố tình gây sự với anh, anh làm như vậy vì Khương Nghiên Kỳ là em họ cô nên mới ra tay giúp đỡ!
Cô không biết nên hay không nên tin tưởng lời anh nói. Cô hy vọnganh không lui tới cùng Khương Nghiên Kỳ nữa, hy vọng anh có thể trở vềvới cô nhiều hơn, hy vọng anh có thể sử dụng hành động chứng minh anhcòn để ý cái gia đình này. Nhưng anh lại triệt để trốn tránh cô, triệtđể không gặp cô, triệt để lạnh nhạt cô.
|