Truyện Bản Ghi Chép Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Triều Thanh_kết quả c2 lượt đi

Nhìn người không thể xem bề ngoài.

Cái gọi là nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài,ệnBảnGhiChépCuộcSốngHạnhPhúcỞTriềkết quả c2 lượt đi ý chỉ là không nên vìtướng mạo bên ngoài của một người mà xem nhẹ trí thông minh của họ, mànhững lời này dùng ở trên người Nữu Cỗ Lộc. Điềm Nhi thì biến thành: chớ nên vì tướng mạo bên ngoài mà đánh giá cao chỉ số thông minh của nàng.

Do đó, khi nàng ngây ngốc u mê quỳ trên mặt đất tiếp nhận thánh chỉ banhôn, nàng hoàn toàn không hiểu cớ sao a mã, ngạch nương, và cả đại cabên cạnh nàng, toàn bộ đều là một bộ dáng trời sập đất sụt, lung lay sắp đổ.

“Con gái số khổ của mẹ a!” sau khi thái giám truyền chỉ đirồi, Điềm Nhi đã bị lão nương của mình lôi vào phòng, không đợi nàng kịp phản ứng, nguyên cái đầu nhỏ đã bị đè chặt trong “cơn sóng lớn cuộntrào mãnh liệt” của mẫu thân đại nhân.

Hu hu hu... thật nghẹt thở, khí lên không nổi a! Mỗ cô nương run rẩy trong giãy dụa.

Mẫu thân đại nhân tê tâm liệt phế khóc gào một lúc lâu, mãi đến khi Nữu Cỗ Lộc. Kỳ Cáp Mã chậm rãi đi đến.

Vẻ mặt ông đau thương kịch liệt nhìn hai mẹ con “Ôm đầu khóc rống”, mấpmáy miệng còn chưa kịp nói gì đó, nước mắt chua xót đã yên lặng khôngtiếng động chảy xuống, gào to một tiếng: “Con gái mệnh khổ của cha a!”

Sau đó duỗi cánh tay dài ra, quơ cả hai người ôm vào trong ngực —— bắt đầu khóc!

Bị đè trong cùng, Điềm Nhi bắt đầu cảm giác có lẽ mình sẽ chết vào hôm nay rồi.

Hu hu, chết kiểu này thật sự rất 囧 nha!

“A mã, Ngạch nương, hai người mau buông tiểu muội ra a!” Nữu Cỗ Lộc. VănDiệp đầu đầy hắc tuyến nhìn đôi phu thê không biết điều, vội vàng cứutiểu muội bị bức hại từ trong ‘rãnh’ đau thương ra.

Điềm Nhi mềmnhũn tựa vào trên người ca ca nàng, hé ra khuôn mặt thanh diễm nhỏ nhắnbị nghẹt thở đến đỏ bừng, lúc cái miệng nhỏ nhắn phấn hồng ngáp ngáp rasức hít ra thở vào lấy hơi, cũng không quên dùng cặp mắt to như nướctrong veo, ủy khuất nhìn cha mẹ nàng.

“Cục thịt tâm can bảo bốicủa mẹ a!” Mẹ Điềm Nhi hoàn toàn bị cảm xúc bao trùm, hận không thể đemtiểu khuê nữ của mình ôm vào trong ngực, cẩn thận vỗ về một lát. Thếnhưng... đôi mắt của bà bắt gặp quyển trục màu vàng (thánh chỉ) đươngcòn trong tay nữ nhi, con gái số khổ của bà a!!!!

Sau một hồi náo loạn, một nhà ba người cuối cùng cũng hơi bình tĩnh lại một tí, chaĐiềm Nhi cố nén thương tâm, dẫn con trai lớn nhất đi mở cửa từ đường tổtiên, không quan tâm trong lòng vui hay không vui, khuê nữ của mình lậptức sẽ trở thành phúc tấn của hoàng tử, dựa theo quy chế, ông phải đibáo cho tổ tông một tiếng, tỏ vẻ hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, cuộn đếnnhà ông a!

Sau khi thấy hai cha con đi rồi, mẹ Điềm Nhi cũng chomọi người trong phòng lui ra. Chỉ kéo tay khuê nữ, ngồi bên giường rơinước mắt.

Thấy mẫu thân khóc thành như vậy, Điềm Nhi lúc này mớithật sự sốt ruột, trong trí nhớ của nàng, cho tới bây giờ mẹ đều làngười kiên cường mạnh mẽ, đại cô nãi nãi của Mãn tộc uy phong hét lênmột tiếng mang theo sức mạnh a, chưa từng thấy qua bộ dáng thương tâmđến thế?

“Mẹ!!” giọng nói ngọt lịm như mật đường nhẹ nhàng vanglên bên tai, bàn tay nhỏ nhắn trắng muốt mang theo mùi sữa không ngừnglau nước mắt trên mặt bà: “Mẹ đừng khóc! Đều là lỗi của Điềm Nhi! ĐiềmNhi làm cho mẹ buồn.”

“Sao lại là lỗi của con,” nhìn vẻ mặt không biết phải làm sao của con gái, mẹ Điềm Nhi nén lòng, cố kéo nụ cườicứng ngắc: “Cô nương nhà ta không làm gì sai cả.”

Điềm Nhi nghevậy, như con cún nhỏ sáp đến trên vai mẫu thân, sau một lúc lâu mới hơido dự hỏi: “Cái người kia mà nữ nhi phải gả, thật, thật sự, không tốtđến vậy sao?”

Thở sâu một hơi, mẹ Điềm Nhi lau nước mắt mới nói: “Con gái ngoan, con có biết người mà con phải gả là người phương nào không?”

Vấn đề này lại khiến nàng có chút khó khăn, bởi vì vừa rồi lúc nhận thánhchỉ thật sự là quá hồi hộp, hơn nữa giọng nói chói tai của thái giám kia chọc thẳng vào tai nàng, ngoại trừ cái câu mở đầu: “phụng thiên thừavận hoàng đế chiếu viết” kia ra, từ đầu đến cuối nàng nghe không hiểuchút gì.

“Là Tứ A Ca của đương kim Thánh Thượng, bối lặc Dận Chân!”

Dận Chân?

Điềm Nhi nghiền ngẫm, cảm thấy cái tên này hình như đã nghe qua ở đâu, chẳng lẽ là...? Nàng thình lình trợn to hai mắt, mặt đầy ngạc nhiên nhìn mẹnàng: “Chính là cái người có tổng cộng ba bà vợ đã chết, được người tagọi là Thiên Sát Cô Tinh - Tứ hoàng tử đó sao?”

Cúp C1
上一篇:Cậu bé lặp lại thành tích của GS Ngô Bảo Châu
下一篇:Belarus triển khai 1/3 quân đội dọc biên giới với Ukraine