Truyện Nhắm Mắt 2: Bóng Tối_lịch bong đá anh
发布时间:2025-01-27 19:59:49 作者:玩站小弟 我要评论
Tin thể thao 24H Truyện Nhắm Mắt 2: Bóng Tối_lịch bong đá anh。
Mặt trời chói chang chiếu vào khiến da người nóng lên từng đợt.
Thành cổ buổi chiều,ệnNhắmMắtBóngTốlịch bong đá anh người ít vô cùng. Đông Sinh lấy tay che ánh mặt trời, hơi cáu kỉnh khi đứng ở giao lộ.
Hự… cô lạc đường mất rồi. Thân là một kẻ mù đường, còn đánh mất bản đồ và ví tiền, đúng là xui xẻo tám kiếp.
Cô tính xem có người qua đường nào vẻ mặt hòa nhã sẽ mượn di động dùng, gọi bạn mang tiền đến cấp cứu.
Cô không hề để ý tới có một chiếc xe con màu đen, đã đỗ ở ven đường cách đó không xa từ lâu.
Sau đó, người trên đường càng thưa thớt dần, ngay cả chú chó cũng cuộn mình trong góc ngủ.
Khi chiếc xe kia dừng lại trước mặt, cô vô cùng kinh ngạc, nhưng nhìn thấyngười lái xe, sau khi ngẩn ra một lúc, cô nở nụ cười: “Là anh à.”
Một người bèo nước gặp nhau trong thành phố này.
Người nọ cũng cười, hỏi: “Sao vậy em yêu? Thấy em đứng mãi ở chỗ này, chờ người à?”
Đông Sinh le lưỡi: “Em đánh mất ví tiền, lại còn lạc đường nữa.”
Người nọ mở cửa ghế sau cho cô: “Lên xe đi. Muốn đi đâu, anh đưa em đi.”
Đông Sinh hơi bất ngờ: “Sao em có thể không biết ngại như thế chứ.”
Cuối cùng vẫn lên xe, trên đường đi trò chuyện vui vẻ.
Gió khẽ khàng lay động ngọn cây, bóng cây loang lổ ánh vào trong xe, trongcửa kính xe hiện lên nét mặt tươi cười. Điều hòa nhiệt độ mở mát lạnh,cả người Đông Sinh vô cùng thoải mái.
Người nọ lấy chai nước từ trong tủ lạnh đưa cho cô, Đông Sinh vui vẻ nhận lấy, mở nắp uống.
Sau đó mí mắt dần trở nên nặng nề, Đông Sinh cảm thấy không đúng, nhưng làm sao còn mở mắt nổi cơ chứ. Cô muốn bắt lấy tay người nọ đang lái xe,nhưng lập tức bị gạt đi. Trong mơ hồ, xe hình như đi vào một nơi vô cùng im lặng, cô nhắm hai mắt lại.
Cô nằm trên mặt đất không ngừngkhóc: “Thả tôi ra… Xin anh hãy thả tôi ra… Tôi sẽ đưa tất cả tiền choanh…” Người nọ ở phía sau cởi đồ, hắn giữ lấy thắt lưng cô, tham lamvuốt ve làn da non mềm ở mông, sau đó mãnh liệt xỏ qua người cô.
Hắn coi Đông Sinh giống như chó, dùng xích khóa cổ. Không có quần áo, từnay về sau cần gì mặc quần áo chứ? Hắn thích nhìn bộ dáng các cô gáisống không giống người mà.
Hắn chính là đế vương lâm hạnh, chủ nhân cao nhất.
Còn cô từ nay về sau chỉ có thể ngày đêm nhìn cửa sổ nhỏ hẹp trên đỉnh đầu, đứng trong tầng hầm ngầm bí mật ngăn cách với thế giới.
“Mẹ, mẹ ơi…” Trong đêm cô thấp giọng khóc nức nở.
Thành cổ buổi chiều,ệnNhắmMắtBóngTốlịch bong đá anh người ít vô cùng. Đông Sinh lấy tay che ánh mặt trời, hơi cáu kỉnh khi đứng ở giao lộ.
Hự… cô lạc đường mất rồi. Thân là một kẻ mù đường, còn đánh mất bản đồ và ví tiền, đúng là xui xẻo tám kiếp.
Cô tính xem có người qua đường nào vẻ mặt hòa nhã sẽ mượn di động dùng, gọi bạn mang tiền đến cấp cứu.
Cô không hề để ý tới có một chiếc xe con màu đen, đã đỗ ở ven đường cách đó không xa từ lâu.
Sau đó, người trên đường càng thưa thớt dần, ngay cả chú chó cũng cuộn mình trong góc ngủ.
Khi chiếc xe kia dừng lại trước mặt, cô vô cùng kinh ngạc, nhưng nhìn thấyngười lái xe, sau khi ngẩn ra một lúc, cô nở nụ cười: “Là anh à.”
Một người bèo nước gặp nhau trong thành phố này.
Người nọ cũng cười, hỏi: “Sao vậy em yêu? Thấy em đứng mãi ở chỗ này, chờ người à?”
Đông Sinh le lưỡi: “Em đánh mất ví tiền, lại còn lạc đường nữa.”
Người nọ mở cửa ghế sau cho cô: “Lên xe đi. Muốn đi đâu, anh đưa em đi.”
Đông Sinh hơi bất ngờ: “Sao em có thể không biết ngại như thế chứ.”
Cuối cùng vẫn lên xe, trên đường đi trò chuyện vui vẻ.
Gió khẽ khàng lay động ngọn cây, bóng cây loang lổ ánh vào trong xe, trongcửa kính xe hiện lên nét mặt tươi cười. Điều hòa nhiệt độ mở mát lạnh,cả người Đông Sinh vô cùng thoải mái.
Người nọ lấy chai nước từ trong tủ lạnh đưa cho cô, Đông Sinh vui vẻ nhận lấy, mở nắp uống.
Sau đó mí mắt dần trở nên nặng nề, Đông Sinh cảm thấy không đúng, nhưng làm sao còn mở mắt nổi cơ chứ. Cô muốn bắt lấy tay người nọ đang lái xe,nhưng lập tức bị gạt đi. Trong mơ hồ, xe hình như đi vào một nơi vô cùng im lặng, cô nhắm hai mắt lại.
Cô nằm trên mặt đất không ngừngkhóc: “Thả tôi ra… Xin anh hãy thả tôi ra… Tôi sẽ đưa tất cả tiền choanh…” Người nọ ở phía sau cởi đồ, hắn giữ lấy thắt lưng cô, tham lamvuốt ve làn da non mềm ở mông, sau đó mãnh liệt xỏ qua người cô.
Hắn coi Đông Sinh giống như chó, dùng xích khóa cổ. Không có quần áo, từnay về sau cần gì mặc quần áo chứ? Hắn thích nhìn bộ dáng các cô gáisống không giống người mà.
Hắn chính là đế vương lâm hạnh, chủ nhân cao nhất.
Còn cô từ nay về sau chỉ có thể ngày đêm nhìn cửa sổ nhỏ hẹp trên đỉnh đầu, đứng trong tầng hầm ngầm bí mật ngăn cách với thế giới.
“Mẹ, mẹ ơi…” Trong đêm cô thấp giọng khóc nức nở.
相关文章
Thông tin giữ xe của người vi phạm lúc đi cấp cứu là không chính xác
Nội dung đăng tải sai sự thật. Nguồn: Công an Hà Nội.Ngày 24/1, liên quan đến thông tin trên mạng xã2025-01-27Cùng bạn gái liệt nửa người đi phượt, cặp đôi nhận cái kết bất ngờ
Lai Min bị hội chứng tiểu não khiến cô gần như bất động toàn thân và đang có nguy cơ không thể nói2025-01-27Thú vui mới của giới nhà giàu: Chi 1,7 triệu để được... ôm bò
Mountain House là một nông trại nằm cạnh thành phố NewYork có diện tích lên tới 13,35 ha. Nông trại2025-01-27Ăn ở quán vỉa hè Hà Nội, khách Tây bất ngờ vì người lạ tới bàn làm quen
Từ tháng 1, anh Henry và chị Bobby, du khách người Anh, bắt đầu hành trình du lịch trên khắp thế giớ2025-01-27Nhận định, soi kèo Valladolid vs Real Madrid, 03h00 ngày 26/01: Bản lĩnh nhà vô địch
Nguyễn Quang Hải - 25/01/2025 08:18 Tây Ban N2025-01-27TP.Hải Phòng tích cực xây dựng thành phố không khói thuốc
Công tác này được thực hiện chặt chẽ nhằm tiến tới xây dựng TP Hải Phòng là thành phố không khói thu2025-01-27
最新评论