Truyện Xuyên Đến Mạt Thế: Đại Phản Diện_tỉ số costa rica
时间:2025-01-17 13:21:48 出处:Ngoại Hạng Anh阅读(143)
Cũng chẳng biết đã chạy bao lâu,ệnXuyênĐếnMạtThếĐạiPhảnDiệtỉ số costa rica đến khi tôi cảm thấy cơ thể rã rời vì kiệt sức thì mới từ từ giảm tốc độ lại, vừa từ tốn đi về phía trước vừa chậm rãi nghỉ ngơi.
Chúng tôi đã chạy đến một nơi cách khá xa trung tâm thành phố. Ở đây có những dãy nhà thấp nằm san sát nhau, phía sau cánh cửa đôi khi có thể nghe thấy tiếng xác sống đang gầm gừ cào cửa.
Những tên xác sống trên đường được tôi dùng một cái xà beng đã nhặt ở cửa hàng nào đó xen lẫn với dị năng để giải quyết. Tôi cầm xà beng đi phía trước mở đường, còn người đàn ông kia thì cõng theo Cảnh Mặc chậm rãi đi theo phía sau.
Khi tôi vừa thọc tiết xong một tên xác sống đang bận trên người bộ quần áo đắt tiền thì người đàn ông kia bỗng dưng cất tiếng hỏi gì đó, tôi không nghe rõ nên đành phải quay đầu hỏi lại xem anh ta vừa nói gì. Nào ngờ vừa quay đầu liền thấy anh ta đang đứng trầm ngâm dưới ánh chiều tà, gương mặt đăm chiêu nhìn về phía xa xôi nơi hoàng hôn sắp tắt. Cái bóng của anh ta kéo dài trên đất, đôi kính cận trên sóng mũi gần như đã lệch về một bên. Chiếc áo blouse trắng nhuộm đỏ màu máu bay phất phơ trong gió chiều yên ả, dáng người cao gầy trông có vẻ buồn buồn làm sao!
Tôi tiến lên mấy bước về phía anh ta, sau đó không nói không rằng mà lấy tay đánh nhẹ vào đầu anh ta một phát.
"Anh đang nhìn cái gì vậy, mau tìm chỗ nghỉ chân đi!"
Người đàn ông tức giận quay đầu lườm tôi, một tay vừa xoa xoa chỗ bị tôi đánh vừa hét lên rằng: "Đau!"
Tôi mím môi cười cười làm ra vẻ vô tội, sau đó dùng một chất giọng mềm mại và nhẹ nhàng hơn rất nhiều để hỏi lại rằng: "Lúc nãy anh nói gì?"
Người đàn ông nghe xong liền nhìn tôi đăm đăm, rồi lại quay đầu nhìn về phía vầng thái dương đang từ từ lặn xuống bên dưới những rặng núi, giọng anh ta man mác buồn, như thể vừa tiếc nuối vừa ngỡ ngàng: "Thế giới này thay đổi nhanh quá!"
Tôi nhìn theo hướng mắt của anh ta. Bầu trời hoàng hôn đỏ rực đẹp như tranh vẽ, nhưng phía sau sự đẹp sẽ ấy là một nỗi cuồng hoang đẫm máu. Tôi vỗ vai anh ta như một lời an ủi, sau đó nói rằng: "Mau đi tìm chỗ trốn thôi, anh sẽ không muốn ở ngoài vào ban đêm đâu!"
Nói rồi tôi vác theo cây xà beng đi thẳng về phía trước, người đàn ông sau một lúc thẫn thờ cũng lót tót chạy theo sau.
Chúng tôi đã chạy đến một nơi cách khá xa trung tâm thành phố. Ở đây có những dãy nhà thấp nằm san sát nhau, phía sau cánh cửa đôi khi có thể nghe thấy tiếng xác sống đang gầm gừ cào cửa.
Những tên xác sống trên đường được tôi dùng một cái xà beng đã nhặt ở cửa hàng nào đó xen lẫn với dị năng để giải quyết. Tôi cầm xà beng đi phía trước mở đường, còn người đàn ông kia thì cõng theo Cảnh Mặc chậm rãi đi theo phía sau.
Khi tôi vừa thọc tiết xong một tên xác sống đang bận trên người bộ quần áo đắt tiền thì người đàn ông kia bỗng dưng cất tiếng hỏi gì đó, tôi không nghe rõ nên đành phải quay đầu hỏi lại xem anh ta vừa nói gì. Nào ngờ vừa quay đầu liền thấy anh ta đang đứng trầm ngâm dưới ánh chiều tà, gương mặt đăm chiêu nhìn về phía xa xôi nơi hoàng hôn sắp tắt. Cái bóng của anh ta kéo dài trên đất, đôi kính cận trên sóng mũi gần như đã lệch về một bên. Chiếc áo blouse trắng nhuộm đỏ màu máu bay phất phơ trong gió chiều yên ả, dáng người cao gầy trông có vẻ buồn buồn làm sao!
Tôi tiến lên mấy bước về phía anh ta, sau đó không nói không rằng mà lấy tay đánh nhẹ vào đầu anh ta một phát.
"Anh đang nhìn cái gì vậy, mau tìm chỗ nghỉ chân đi!"
Người đàn ông tức giận quay đầu lườm tôi, một tay vừa xoa xoa chỗ bị tôi đánh vừa hét lên rằng: "Đau!"
Tôi mím môi cười cười làm ra vẻ vô tội, sau đó dùng một chất giọng mềm mại và nhẹ nhàng hơn rất nhiều để hỏi lại rằng: "Lúc nãy anh nói gì?"
Người đàn ông nghe xong liền nhìn tôi đăm đăm, rồi lại quay đầu nhìn về phía vầng thái dương đang từ từ lặn xuống bên dưới những rặng núi, giọng anh ta man mác buồn, như thể vừa tiếc nuối vừa ngỡ ngàng: "Thế giới này thay đổi nhanh quá!"
Tôi nhìn theo hướng mắt của anh ta. Bầu trời hoàng hôn đỏ rực đẹp như tranh vẽ, nhưng phía sau sự đẹp sẽ ấy là một nỗi cuồng hoang đẫm máu. Tôi vỗ vai anh ta như một lời an ủi, sau đó nói rằng: "Mau đi tìm chỗ trốn thôi, anh sẽ không muốn ở ngoài vào ban đêm đâu!"
Nói rồi tôi vác theo cây xà beng đi thẳng về phía trước, người đàn ông sau một lúc thẫn thờ cũng lót tót chạy theo sau.
分享到:
上一篇:'Đại kế hoạch châu Á' của Putin là gì?
下一篇:Đang bơi, chàng trai bị cá sấu đuổi theo, ngoạm trúng cánh tay phải
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Nhận định, soi kèo Port FC vs Khonkaen United, 18h00 ngày 15/1: Sáng cửa dưới
- EU sẽ xem xét tích cực việc tháo gỡ thẻ vàng IUU cho Việt Nam
- Máy tính dự đoán bóng đá 10/9: Tijuana vs Santos Laguna
- Iran tuyên bố không đáp trả cuộc tấn công hạn chế của Israel
- Những gì còn mất tại Biển Đông?
- Đội hình mạnh nhất của TP.HCM khi có Công Phượng ở V.League 2020
- Thủ tướng Trung Quốc Lý Cường rời Hà Nội, kết thúc tốt đẹp chuyến thăm Việt Nam
- Quang Hải, Anh Đức không kịp thở sau King's Cup 2019
- Người mẹ hạnh phúc sẽ giúp con có cuộc đời hoàn hảo