当前位置:首页 >Thể thao >Truyện Sau Khi Vai Ác Hắc Hoá, Ta Thảm Rồi_7m.cn.liver 正文

Truyện Sau Khi Vai Ác Hắc Hoá, Ta Thảm Rồi_7m.cn.liver

来源:Fabet   作者:Nhận Định Bóng Đá   时间:2025-01-10 21:03:36
Tiếng ầm ĩ dưới lầu hoàn toàn bị ngăn cách ở ngoài cửa,ệnSauKhiVaiÁcHắcHoáTaThảmRồ7m.cn.liver chóp mũi của Thời An khẽ hít hít và nhỏ tiếng hắt xì một cái. Cửa sổ gỗ khắc hoa vẫn luôn mở ra và gió đêm thổi vào hơi lạnh một chút.

Nàng ôm cánh tay run rẩy một chút, trong đầu đột nhiên tỉnh táo lại trong chớp mắt, khi nhận ra người trước mắt là ai thì lộ ra vẻ mặt mê mang, “Điện hạ, tại sao ngài lại ở chỗ này?”

Hỏi xong, giống như là nhớ lại rồi tự hỏi tự đáp nói: “À, điện hạ là tới uống rượu.”

Mục Trì Thanh nhíu giữa mày lại, trong mắt mang theo vài phần tính toán sai lầm nhìn cửa sổ trước mắt, đứng dậy muốn đi đóng cửa sổ lại nhưng vừa mới đi được một bước thì đã bị Thời An kéo tay áo lại, ngón tay trắng nõn tinh tế không có dừng lại mà theo cổ tay áo tiến vào từng chút từng chút một.

Ở dưới ống tay áo đầu ngón tay lạnh lẽo chạm phải da thịt ấm áp, hơi tham lam lại tiến vào dò xét bên trong và ngón tay nhẹ nhàng cọ cọ mạch máu hơi nhảy lên ở giữa cổ tay, lưu luyến nhu mì.

Cả người Mục Trì Thanh căng thẳng, trong cổ họng chậm rãi chuyển động và hắn quay đầu nhìn lại với biểu cảm cứng đờ, nhìn về phía Thời An và giọng nói khàn khàn: “An An?”

Người ngồi trên ghế có vẻ mặt ngoan ngoãn và ngây thơ nhìn lại, một lát sau thẳng thắn nói ra một chữ: “Lạnh.”

Gió trên sông thổi vào từ cửa sổ rộng mở, thổi bay tóc mái trên trán của nàng, sợi tóc lướt qua cánh môi khiến nàng cảm thấy hơi ngứa nhỏ vụn khó nhịn làm người khác nhịn không được muốn duỗi tay tỉ mỉ xoa nắn một cái.

Mục Trì Thanh không di chuyển mà nhìn chằm chằm Thời An, hắn xoay người tới gần, hô hấp hỗn loạn. Đôi mắt vốn dĩ sâu như mực giống như vực sâu bí ẩn, sợi tơ nhè nhẹ giằng co sền sệt và khi rơi vào trong đó thì khó có thể trốn thoát được.

Thời An bị hắn nhìn chằm chằm không bao lâu thì lập tức sợ hãi, thành thật cúi đầu và cọ tới cọ lui phải rút tay về, chỉ là động tác bĩu môi lộ ra vẻ không tình nguyện.

Tay nàng thật sự rất lạnh, thật sự rất vất vả mới tìm được một nơi ấm áp che chở mà người này còn không cho, thật là keo kiệt.

Nàng không tình nguyện rút tay về, nhưng rút vài lần cũng không thể rút ra và trong mắt mang theo khó hiểu nhìn lại thì thấy cổ tay của mình đang bị đối phương trở tay nắm chặt lại, đảo khách thành chủ nắm lại ở dưới ống tay áo.

Thời An nhìn cái tay bị tay áo che lại, phản ứng chậm chạp suy nghĩ một lúc, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, hư trương thanh thế ngẩng đầu hỏi: “Ngươi làm cái gì vậy?” (hư trương thanh thế: Phô bày lực lượng một cách rầm rộ mà thực ra không có gì đáng kể.)

Lúc này nàng ngay cả điện hạ cũng không gọi, đương nhiên so với lúc nãy càng mê mang hơn một chút, đã say hơn lúc nãy, giờ phút này không hề cảnh giác và ngay cả một chút phòng bị cũng không có.

Một cái tay khác của Mục Trì Thanh đè lại trên lưng ghế, hầu như đem cả cái ghế dựa và cả người ngồi trên ghế đều ôm vào trong lòng ngực. Hắn cách thật sự rất gần vừa cúi đầu thì có thể nhìn thấy gương mặt của nàng, mà thiếu nữ ngồi trên ghế ngưỡng cái cổ mảnh khảnh lên và giống như đang âm thầm mời gọi.

Mục Trì Thanh nhắm mắt lại, mỗi tấc trên người đều rất căng thẳng và hắn phải dùng ý chí rất lớn mới có thể ngừng động tác muốn tiếp tục đi xuống lại, hô hấp hơi nóng lên và gió đêm thổi qua mang theo một phần hơi thở ấm áp.

Chắc là động tác của hắn không lớn, Thời An tránh né một chút thì từ bỏ, ngoan ngoãn để mặc hắn nắm. Chỉ là ngón tay vẫn không ngừng nghỉ, một hai phải trình diễn tài năng ở trong không gian nhỏ hẹp này.

标签:

责任编辑:Cúp C2