搜索

Truyện Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ_nữ úc

发表于 2025-01-11 17:48:03 来源:Fabet
Nguyệt Ly đi tập thểdục buổi sáng về,ệnNhậtKýBáoThùCủaNữPhụnữ úc sắc mặt hồng hào, hơi hơi thở dốc. Uống ngụm nước,nghỉ ngơi một chút thì điện thoại di động reo vang.

Tâm tình của cô lúc này rất tốt, nghe điện thoại: "Mọi chuyện thế nào rồi?"

"Toàn bộ theo đúng kế hoạch." Người đàn ông bên đầu dây bên kia trầmtĩnh nói: "Toàn bộ quá trình tối hôm qua Hạ Thần bị hai cô gái chơi đùađều đã được ghi lại, lát nữa tôi sẽ cho người đưa đến cho tiểu thư."

Nguyệt Ly cong môi cười: "Được."

"Hai cô gái kia đã được đưa đến một nơi an toàn."

"Tốt, tôi biết rồi."

Nguyệt Ly tắt điện thoại, giữa chân mày và trong tim đều là cảm giác vui sướng khi trả thù.

Hạ Thần lại bị hai cô gái kia luân phiên, lúc này liệu có tức giận đến mức muốn giết người hay không đây?

Chuyện lần này là do Nguyệt Ly lên kế hoạch tỉ mỉ, cô biết Hạ Thần vàbạn bè của anh ta thường xuyên đến một quán bar, quán bar này tuy đăngkí dưới tên của dì cả của cô nhưng thực chất lại là quán bar của ba cô.

Cô cố ý sai người chế tạo một cánh cửa thủy tinh có thể xoay được, chỉcần dùng lực đẩy một chút là có thể sang được căn phòng bên cạnh.

Cánh cửa này nhìn qua không khác gì những cánh cửa khác cho nên haingười kia mới có thể thuận lợi trốn thoát. Hai người đó giúp cô nhục nhã Hạ Thần, cô đương nhiên sẽ giúp cho hai người đó an toàn mà sống tiếp.

Đợi Liễu Dật trở về, cô phải chia sẽ với anh tin tức này để anh cũng vui lây mới được.

Phải rồi, ngày mai chính là ngày Tết Nguyên Đán, khắp nơi đều tràn ngập không khí vui mừng của ngày lễ. Hôm nay tâm tình của Nguyệt Ly rất tốtliền đi giúp dì Trương trang trí nhà cửa.

Giữa trưa, Liễu Dậttrở lại. Tuy rằng ngày nào cũng gặp nhưng chỉ xa nhau có mấy tiếng đồnghồ cô đã cảm thấy nhớ cậu rồi. Nếu không có dì Trương ở đây, cô thực sựmuốn lao vào lòng cậu.

Cùng nhau ăn bữa trưa ngọt ngào ấm áp, Nguyệt Ly về phòng mình chờ cậu.

"Nguyệt Ly..." Cậu từ trước đến giờ vẫn vậy, trước khi vào phòng của cô đều gõ cửa.

Nguyệt Ly cười đáp: "Vào đi."

Thấy cậu bưng một ly nước ấm đi vào, Nguyệt Ly liền hỏi: "Sao vậy? Anh phải uống thuốc sao?"

Liễu Dật cười lắc đầu, dịu dàng nói: "Vừa rồi em ăn cơm xong quên chưa xúc miệng.

"Liễu Dật, anh thật tốt!" Cậu luôn luôn cẩn thận, ôn nhu che chở cho cô.

Sau khi xúc miệng xong, Nguyệt Ly kể với Liễu Dật tin tức sáng nay nhận được.

Lúc này rốt cục Liễu Dật cũng biết vì sao từ lúc bước vào nhà đã thấy cô cười tít cả mắt.

Liễu Dật cũng kể với Nguyệt Ly một chút chuyện thú vị trong trường học, hai người cười đùa, vô cùng vui vẻ.

Lúc buổi chiều, trời có mưa phùn lất phất, mưa không lớn nhưng gió lạilạnh thấu xương. Cái lạnh của phía nam không giống với cái lạnh hanh khô của phía bắc.

Vì thời tiết cho nên Liễu Dật từ bỏ ý định buổi tối đi chơi với Nguyệt Ly.

Buổi tối, ba mẹ khó có được một ngày về sớm, người một nhà vui vẻ hòa thuận ăn một nồi lẩu ấm áp.

Bọn họ một nhà bốn người ấm áp nhưng Cố Phương Phương lại cô đơn một mình.

Ba mẹ mất sớm, về sau đều phải một mình đối mặt với mọi chuyện. Vốntưởng rằng Hạ Thần sẽ là hy vọng tương lai của cô nhưng mà cuối cùng lại chỉ là một giấc mộng.

Hành động của anh khiến cho cả tâm hồnvà thể xác cô đều bị tổn thương nặng nề, cô và anh cuối cùng vẫn khôngthể quay về như xưa, những ngọt ngào lúc trước giờ chỉ còn là hồi ức.

Cho dù trong lòng yêu anh nhưng mà phần tình cảm này vì hành động cầmthú đêm đó của anh mà giảm đi rất nhiều. Cô không thể khôi phục lại nhưtrước trong một sớm một chiều.

Con người luôn luôn học được trưởng thành sau khi đã trải qua đau thương.

Qua ba ngày, Cố Phương Phương đã tốt hơn rất nhiều, cuộc sống lại tiếp tục, cô không thể sống mãi trong đau khổ được.

Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, cô nhìn dãy số xuất hiện trênmàn hình, trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn nghe: "Hạ Thần, có chuyệngì?"

Thanh âm vẫn êm ái như vậy nhưng giọng điệu đã không cònmột chút tình cảm, không còn sự sung sướng vui vẻ mỗi khi nhận được điện thoại của anh như trước kia. Bây giờ chỉ bình tĩnh nhàn nhạt, điều nàykhiến cho Hạ Thần vốn tràn đầy nhiệt tình có chút uể oải.

Nhưng mà Hạ Thần là ai chứ, là một người mặt dày vô cùng, anh ta tin tưởng cô sẽ tha thứ cho anh.

"Anh muốn giải thích với em." Tất cả những ngày không có cô bên cạnh Hạ Thần đều cảm thấy trống rỗng. Vừa nhắm mắt thì trong đầu lại hiện rahình bóng của cô. Anh biết, anh thực sự yêu cô rồi, trước kia chỉ là cóchút ưa thích, ham mê sắc đẹp của cô.

Vẻ mặt Cố Phương Phương không chút thay đổi: "Không cần, tôi coi như bị chó cắn là được."

"Em hãy nghe anh nói, anh là thật lòng." Hạ Thần biết cô đã bị tổnthương nhưng mà khó khăn lắm mới liên lạc được với cô, nếu như cứ giấutrong lòng thì không bằng một lần nói rõ luôn: "Anh yêu em, chính là vìyêu em cho nên mới không chịu được trong lòng em có người khác, mới cóthể không khống chế được. Anh làm em tổn thương, anh biết, anh sẽ cốgắng để bù đắp cho em."

随机为您推荐
友情链接
版权声明:本站资源均来自互联网,如果侵犯了您的权益请与我们联系,我们将在24小时内删除。

Copyright © 2016 Powered by Truyện Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Phụ_nữ úc,Fabet   sitemap

回顶部