Truyện Tham Vọng_bao bongda moi nhat
发布时间:2025-03-20 11:32:37 作者:玩站小弟
我要评论

Tin thể thao 24H Truyện Tham Vọng_bao bongda moi nhat。
Một chiếc coupe màu đỏ chói mắt đỗ hiên ngang trong con ngõ chật hẹp.
Cụ ông thu gom phế liệu dừng chiếc xe ba bánh bên cạnh,ệnThamVọbao bongda moi nhat vòng quanh xế hộp tìm cách lách xe ba bánh qua.
Một thanh niên nhai kẹo cao su vác đàn ghi-ta đi ngang qua thấy thế thì nói móc: “Đừng tìm nữa, người cưỡi được chiếc siêu xe này tính tình đều ngông cuồng, sao có thể cố ý dành chỗ cho ông lách qua được? Quay lại đi đường vòng thôi.”
Cụ ông thoáng liếc về phía cuối ngõ nhỏ, thở dài. Trước năm rưỡi ông phải tới được trạm thu mua để đưa cho họ đống giấy phế liệu trên xe. Chuyện này không thể trì hoãn, nếu trễ nửa phút phải bán rẻ tận mười mấy tệ. Có lẽ người ngoài không biết giá cả thị trường phế liệu dao động nhiều đến thế nào, ngày hôm qua năm xu, ngày mai có thể hai xu, hôm nay mãi mới có thể bắt được giá bảy xu, cụ ông dọn hết mấy chục cân phế liệu ra, vậy mà lại đụng phải chiếc ô tô chặn đường này.
Phía trước là đường một chiều, quay lại sẽ phải đi đường khác, chắc chắn không thể tới được trước năm rưỡi.
Cụ ông lấy một chiếc điện thoại đã mòn phím bấm ra từ trong túi, bấm số điện thoại trên tờ giấy kẹp trên cửa sổ xe ô tô.
“Tút…”
“Tút…”
Chuông vang lên hai tiếng, đối phương nhận điện, một giọng nam trầm truyền ra: “Ai đó?”
Cụ ông vội đáp: “Biển số xe của ngài có đuôi 117 đúng không?”
Đối phương chần chờ trong chốc lát: “Đúng vậy. Sao thế?”
Cụ ông nói tiếp: “Hiện tại ngài có rảnh không? Có thể tới dịch xe ra một chút không?”
Đối phương lại chần chờ trong chốc lát: “Được, xe đỗ ở chỗ nào?”
“Cổng phía tây phố Tây An, ngài nhanh lên một chút, tôi vội giao hàng.” Cụ ông cúp điện thoại, thầm nghĩ người đâu kì lạ, còn không nhớ mình đậu xe chỗ nào? Huống chi còn là một chiếc xe sịn như thế.
Năm phút sau, người kì lạ kia tới.
Tay anh cầm chìa khóa, “tít” mở ra cửa xe.
Cụ ông nhìn dáng người cao lớn trước mắt, dụi mắt: “Chẳng phải Tiểu Dịch ở lầu ba đây sao?”
Dịch Phong Từ gật đầu, cúi người chui vào xe, điều chỉnh ghế tựa rồi vươn tay hạ cửa sổ xe xuống: “Làm mất thời gian của ông rồi.”
“À, không sao cả không sao cả, đây là xe của cháu à?”
“Của bạn.”
“Ồ, bảo sao.” Cụ ông chờ anh lái xe ra đầu ngõ rồi xoay người lái xe ba bánh về phía trạm thu mua.
Cụ ông thu gom phế liệu dừng chiếc xe ba bánh bên cạnh,ệnThamVọbao bongda moi nhat vòng quanh xế hộp tìm cách lách xe ba bánh qua.
Một thanh niên nhai kẹo cao su vác đàn ghi-ta đi ngang qua thấy thế thì nói móc: “Đừng tìm nữa, người cưỡi được chiếc siêu xe này tính tình đều ngông cuồng, sao có thể cố ý dành chỗ cho ông lách qua được? Quay lại đi đường vòng thôi.”
Cụ ông thoáng liếc về phía cuối ngõ nhỏ, thở dài. Trước năm rưỡi ông phải tới được trạm thu mua để đưa cho họ đống giấy phế liệu trên xe. Chuyện này không thể trì hoãn, nếu trễ nửa phút phải bán rẻ tận mười mấy tệ. Có lẽ người ngoài không biết giá cả thị trường phế liệu dao động nhiều đến thế nào, ngày hôm qua năm xu, ngày mai có thể hai xu, hôm nay mãi mới có thể bắt được giá bảy xu, cụ ông dọn hết mấy chục cân phế liệu ra, vậy mà lại đụng phải chiếc ô tô chặn đường này.
Phía trước là đường một chiều, quay lại sẽ phải đi đường khác, chắc chắn không thể tới được trước năm rưỡi.
Cụ ông lấy một chiếc điện thoại đã mòn phím bấm ra từ trong túi, bấm số điện thoại trên tờ giấy kẹp trên cửa sổ xe ô tô.
“Tút…”
“Tút…”
Chuông vang lên hai tiếng, đối phương nhận điện, một giọng nam trầm truyền ra: “Ai đó?”
Cụ ông vội đáp: “Biển số xe của ngài có đuôi 117 đúng không?”
Đối phương chần chờ trong chốc lát: “Đúng vậy. Sao thế?”
Cụ ông nói tiếp: “Hiện tại ngài có rảnh không? Có thể tới dịch xe ra một chút không?”
Đối phương lại chần chờ trong chốc lát: “Được, xe đỗ ở chỗ nào?”
“Cổng phía tây phố Tây An, ngài nhanh lên một chút, tôi vội giao hàng.” Cụ ông cúp điện thoại, thầm nghĩ người đâu kì lạ, còn không nhớ mình đậu xe chỗ nào? Huống chi còn là một chiếc xe sịn như thế.
Năm phút sau, người kì lạ kia tới.
Tay anh cầm chìa khóa, “tít” mở ra cửa xe.
Cụ ông nhìn dáng người cao lớn trước mắt, dụi mắt: “Chẳng phải Tiểu Dịch ở lầu ba đây sao?”
Dịch Phong Từ gật đầu, cúi người chui vào xe, điều chỉnh ghế tựa rồi vươn tay hạ cửa sổ xe xuống: “Làm mất thời gian của ông rồi.”
“À, không sao cả không sao cả, đây là xe của cháu à?”
“Của bạn.”
“Ồ, bảo sao.” Cụ ông chờ anh lái xe ra đầu ngõ rồi xoay người lái xe ba bánh về phía trạm thu mua.
相关文章
Hé lộ về các công ty của nghệ sĩ Quyền Linh, có công ty đã giải thể
Mới đây, Bảo hiểm xã hội (BHXH) TPHCM công bố danh sách các đơn vị sử dụng lao động chậm đóng BHXH t2025-03-20- Game bài Ric Win được biết đến là cổng game bài đổi thưởng hot nhất hiện nay, thu hút đông đảo anh e2025-03-20
VNVC hợp tác cùng tập đoàn dinh dưỡng hàng đầu Nhật Bản chăm sóc toàn diện cho trẻ em Việt
Các chuyên gia đầu ngành về dinh dưỡng chia sẻ kinh nghiệm cải thiện thực hành ăn dặm trong 1.000 ng2025-03-20Hai người mẹ hiến thận cứu 2 con bị suy thận mãn
Ngày 26/9, Bệnh viện Đa khoa Đức Giang thông tin về ca ghép thận đầu tiên được thực hiện tại bệnh vi2025-03-20Trung Quốc phát hiện mỏ dự trữ vàng khổng lồ 1.000 tấn
Xinhuatrích dẫn nguồn tin từ Cơ quan địa chất tỉnh Hồ Nam ngày 21/11 cho biết các nhà địa chất đã tì2025-03-20Đau là biểu hiện đầu tiên của trĩ nội, dân văn phòng đừng chủ quan
Có thể nói, đây là bệnh hầu như ai cũng mắc một lần trong đời, nhất là dân văn phòng.Dân văn phòng -2025-03-20
最新评论