Trong một yến tiệc do hoàng thất tổ chức,ệnChuyệnCũỞHậtrực tiếp bóng đá trực tuyến chúng thần tử cùng đám phi tử hậu cung đang ồn ào náo nhiệt, một dàn mỹ nhân mặt áo đồng điệu đang nhảy múa trên sàn nhà trước điện, vài nhạc công đang đánh đàn gõ trống tạo nên một điệu nhạc thanh nhã uy vũ.
Đang ồn ào thì mọi người đột nhiên yên tĩnh lại, thần tử phi tần bao gồm cả hoàng thượng đều hướng ánh mắt về phía cánh cửa, ở xa xa sau cánh cửa là một bóng dáng nhỏ nhắn mặc trang phục màu vàng quý giá, đầu đội mũ miện phượng hoàng trân quý, bước chân chậm rãi nhưng uy nghi đi từng bước đi qua cánh cửa, trang phục rộng rãi dài đằng đẵng khẽ lướt nhẹ theo từng bước đi của nàng.
Càng đến gần thì lại phát hiện dung mạo của nàng lại đẹp đến mỹ miều. Môi anh đào được son đỏ, mắt phượng xinh đẹp khẽ khép hờ, khuôn mặt trái xoan trắng hồng ngọt ngào, mũi cao thẳng, tóc dài mượt như tơ được cuốn lên cao chứng tỏ nàng là một người nữ nhân đã có chồng, nhưng cũng không khó nhận ra nếu sờ vào thì cảm giác sẽ thích tới mức nào.
Đôi mắt khẽ giương lên, đôi lông mày mỏng như cánh ve khẽ nhíu nhíu lại chứng tỏ nàng đang khó chịu với tình cảnh trước mặt. Ma ma ở phía sau nàng thấy thế cũng không nể mặt mà mày nhăn lại thật sâu, hô lên làm tỉnh lại cái bọn người đang ngây ngốc trước mặt:
- Vô lễ! Gặp thái hậu nương nương mà không thỉnh an sao!!!
Đám đại thần cùng phi tử giật nảy mình rồi vô cùng khiếp sợ cúi mặt xuống, mau chóng đứng dậy khẽ cúi người xuống, giọng nói có chút run rẩy nhưng vẫn không dám vô lễ hô lên:
- Thái Hậu thiên tuế, thiên thiên tuế…
Nữ nhân hơi hài lòng hạ mi mắt xuống, tiếp tục duy trì thái độ không liên hệ gì đến mình, đôi chân bước đều đi thẳng qua sàn trước điện, đi qua đám vũ công đang đứng dạt sang hai bên cung kính cúi người xuống. Vẫn như thế giữ thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Đám người còn lại trừ hoàng đế ra thì trong lòng không khỏi sợ hãi không thôi, đến bây giờ trái tim của họ vẫn còn run rẩy không thôi, cũng không hay biết thời gian mới trôi qua nửa ly trà thôi nhưng lưng họ cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh…
Nữ nhân lướt qua đám người, hướng sang bên trái cầu thang chỗ hoàng đế đang ngồi trên cao kia, chỉ thấy trên đài chỉ vỏn vẹn có ba cái ghế bằng vàng ròng được khắc trổ cực kỳ công phu, ghế ở trung tâm cùng ghế ở bên phải đã có hai người ngồi sẵn, lần lượt là một nam tử trẻ tuổi phóng khoáng nhưng toàn thân lại tản ra khí chất của bậc đế vương cùng một nữ tử trẻ tuổi mặc áo vàng phượng hoàng, đầu đội mũ phượng quý giá.
Nữ nhân không chút quan tâm mà xoay người ngồi lên ghế trái, khuôn mặt ngẩng lên kiêu ngạo, mắt phượng híp lại nhìn chúng thần xuống dưới như nhìn đám sâu mọt đang quỳ dưới thân mình.
Nam tử ngồi ghế rồng ở giữa cùng vị nữ tử ngồi ghế bên phải khẽ quay mặt sang hướng nàng, mở miệng thỉnh an:
- Mẫu hậu hảo.
Nữ nhân hơi liếc lại coi như đáp lễ rồi lại tiếp tục duy trì thái độ lạnh lùng của mình nhìn đám thần tử phía dưới.
Thái độ của nam tử cùng nữ tử xem như không có gì xảy ra, một bộ dáng làm như đã quen thuộc, cũng xoay mặt lại nhìn trước điện, trên môi tiếp tục giương lên nụ cười như có như không.