Truyện Hoàng Hậu Trẻ_tỷ lệ tỷ số

La liga2025-01-11 13:13:243917
Editor: Dứa

Từ cung nữ biến thành cung phi,ệnHoàngHậuTrẻtỷ lệ tỷ số không biết vì sao Triệu Quy Nhạn lại nhớ tới bóng người cao gầy kia.

Nàng cụp mắt, thấp giọng bảo: “Làm phiền quản gia rồi.”

Trần quản gia liên tục xua tay, cười nói: “Không phiền không phiền, có thể làm việc cho ngài chính là vinh hạnh của nô tài.”

Triệu Quy Nhạn mỉm cười, không cho là thật.

Nếu thực sự có lòng, đáng lẽ phải giúp đỡ nàng từ khi nàng đang cố vật lộn để tồn tại trong phủ rồi.

Ngoài cửa gió lớn, gương mặt nhỏ của Triệu Quy Nhạn bị thổi đến lạnh buốt, nàng khép vạt áo, vào phòng với Thải Nguyệt.

Trong phòng cũng thay đổi đáng kể, tất cả bàn ghế gỗ nhãn đã được thay thành gỗ lê, hộp nữ trang trên bàn trang điểm cũng chứa đầy trang sức.

Triệu Quy Nhạn nhìn nô bộc cầm hộp nữ trang cũ của nàng tiện tay ném ra ngoài, sắc mặt hơi thay đổi, nàng chạy chậm kéo cửa ra, tìm chiếc hộp.

Nhiều thứ không cần thiết đã bị ném ra khoảng đất trống bên ngoài, hộp nữ trang cũng bị rơi vỡ, trâm cài đã biến mất từ lâu.

Triệu Quy Nhạn cắn môi, vụng về đẩy chiếc giường La Hán phía trên ra.

Trần quản gia thấy thế, vội vàng sai người qua giúp. Một nhóm người xông đến, nô bộc nào cũng muốn tạo ấn tượng tốt trước mặt Triệu Quy Nhạn.

Xung quanh trở nên hỗn loạn.

Triệu Quy Nhạn thấy bọn họ giẫm đạp bới loạn lên, không hề theo một quy tắc nào, nàng có phần sốt ruột, nhíu mày, nghiêm túc dặn dò: “Các ngươi cẩn thận, tuyệt đối đừng làm hỏng cây trâm đó. Nó là trâm vàng, đầu trâm gắn một viên ngọc trai, giống đuôi phượng, rất đẹp.”

Nói xong, nàng khom lưng, tìm kiếm kỹ càng, ngay sau đó, nàng thấy cây trâm đuôi phượng mắc kẹt trong khe tủ.

Triệu Quy Nhạn cẩn thận nhặt trâm lên, chậm rãi nhoẻn miệng cười.

Trần quản gia đứng quan sát, sau khi nhìn kiểu dáng trâm cài thì lập tức biến sắc.

Ông ta quản lý phủ Vinh Quốc công to lớn, tất cả công việc nội bộ đều phải qua tay ông ta. Có thể nói, có bảo vật quý hiếm nào mà ông ta chưa từng thấy?

Chỉ cần nhìn thoáng qua, ông ta đã nhận ra cây trâm này có giá trị liên thành.

Thân làm bằng ngọc ấm, điểm xuyết tơ vàng, ngọc trai gắn trên đầu, kết hợp với phỉ thúy.

Khoan bàn đến chế tác tinh xảo của cây trâm, riêng chất liệu sử dụng cũng vô cùng đắt đỏ, sản phẩm lộng lẫy như vậy, chỉ mỗi hoàng gia mới có thể dùng.

Trần quản gia nhớ tới vị khách quý đã đến phủ hai ngày trước, sau lưng toát mồ hôi lạnh. Ai tặng vật này, chỉ sợ không cần nói cũng biết.

Nghĩ đến vừa rồi đám nô bộc tay chân thô kệch ném ra ngoài, Trần quản gia tức giận đến đau ngực.

Đám người này muốn hại chết ông ta mà!

Trần quản gia quỳ xuống đất, hoảng loạn tạ tội: “Ngũ tiểu thư, nô tài không biết trong phòng ngài cất đồ vật trân quý như thế, suýt đã làm hỏng đồ của ngài. Ngài yên tâm, nô tài nhất định sẽ trừng phạt bọn chúng!”

Triệu Quy Nhạn sợ hãi trước tư thế dập đầu liên tục của ông ta, nàng nắm chặt cây trâm, dịu dàng nói: “Không sao, cây trâm cũng không sứt mẻ hay hư hỏng gì, không sao cả, quản gia không cần phạt họ!”

Trần quản gia sửng sốt, không ngờ ngũ tiểu thư lại thấu hiểu lương thiện đến vậy. Đổi thành chủ tử khác trong phủ, nếu đám nô bộc suýt làm hỏng bảo bối giá trị liên thành, chỉ sợ sẽ lột một lớp da của họ.

Nô bộc ném hộp đã run như cầy sấy từ lâu, Trần quản gia hung dữ trừng mắt nhìn hắn ta, lạnh lùng bảo: “Còn không mau tạ ơn! Nếu không phải ngũ tiểu thư nhân từ, cái mạng đê tiện này của ngươi sẽ không giữ được đâu!”

Lúc hắn ta thấy cây trâm cũng bị dọa mất mật, cho rằng mình xong đời rồi, không ngờ còn có thể bảo toàn một mạng, hắn ta quá khiếp sợ nên chỉ biết sững người hồi lâu.

Trần quản gia vỗ hắn ta, người nọ lập tức khóc lóc tạ ơn.

“Đa tạ ngũ tiểu thư, đa tạ ngũ tiểu thư!”

Triệu Quy Nhạn bảo hắn ta đừng quỳ nữa, tìm được trâm cài rồi, nàng xoay người về phòng. Bấy giờ nô bộc thu dọn đồ đạc cũng cẩn thận hơn nhiều.

Thải Nguyệt muốn nói đành thôi, cuối cùng không nhịn được, nhỏ giọng hỏi: “Tiểu thư, vừa rồi vì sao ngài không tận dụng cơ hội truyền việc này đến tai lão gia?”

Triệu Quy Nhạn thích thú ngắm nghía cây trâm đuôi phượng, thuận miệng hỏi: “Vì sao phải truyền đến tai phụ thân?”

Thải Nguyệt căm hận siết chặt nắm tay: “Ngài đã quên trước kia Trần quản gia đi theo phu nhân đối xử với ngài thế nào rồi à? Thậm chí đám nô bộc tới đây, có ai mà chưa từng xem thường ngài? Sao không nhân cơ hội này để lão gia trừng phạt bọn họ cho ra trò?”

Đầu ngón tay Triệu Quy Nhạn hơi khựng lại, nàng nhỏ nhẹ trả lời: “Giẫm thấp nịnh cao là bản chất của con người. Trước đây chúng ta thấp cổ bé họng, đương nhiên họ sẽ khinh thường chúng ta. Hiện giờ chúng ta ở địa vị cao, bọn họ sẽ đối xử cung kính với ta. Nhưng nếu hôm nay ta mượn chuyện này làm khó bọn họ, ỷ thế hiếp người, vậy có khác gì bọn họ đâu?”

Triệu Quy Nhạn cụp mắt, giọng nói rất thấp, nhưng lại mang theo vài phần kiên định: “Chúng ta không thể thay đổi bọn họ, nhưng có thể giữ vững lương tâm thuở đầu, hãy là chính mình.”

Thải Nguyệt ngơ ngác, bỗng cảm thấy, có lẽ cách làm của Triệu Quy Nhạn mới là thích hợp nhất.

Tựa như có người đẩy ngươi xuống vũng bùn bẩn thỉu, ngươi không nghĩ cách trèo ra ngoài, lại đợi trong vũng bùn tìm thời cơ kéo người nọ xuống?

Chưa kể tới việc người xấu kia có thể vùng vẫy, hô mưa gọi gió trong vũng bùn hay không.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Cuối cùng chỉ khiến bản thân mình dơ bẩn hơn thôi.

*

Hành động của Triệu Thanh Hồng như một tín hiệu, toàn bộ phủ Vinh Quốc công đều biết, Triệu Quy Nhạn nay đã khác.



Các viện bắt đầu tặng đồ cho Triệu Quy Nhạn, sợ sau khi Triệu Quy Nhạn tiến cung, họ sẽ đánh mất cơ hội nịnh bợ.

Chỉ mỗi Phúc Chính Viện của Dương thị là im lặng, không có động tĩnh gì cả.

Cho đến khi Triệu Quy Nhạn tiếp đón người trong phủ xong, nàng cảm thấy cổ họng mình sắp khàn rồi.

Thải Nguyệt đau lòng nhìn Triệu Quy Nhạn ngồi yếu ớt trên giường, nàng ấy rót cho nàng một chén trà nóng.

“Tiểu thư, ngài mệt lắm sao? Uống ít trà đi.”

Trà này được Triệu Thanh Hồng ban thưởng, là loại trà Long Tỉnh ngon nhất. Trước đây ngay cả ngửi Triệu Quy Nhạn cũng chưa từng được ngửi, hiện giờ trong nhà kho lại có hơn nửa rương.

Hương thơm thoang thoảng toả ra bốn phía, Triệu Quy Nhạn nâng chén trà, nhẹ nhàng nhấm nháp.

Cổ họng đã khá hơn chút, nàng thở dài: “Hoá ra phủ Quốc công lại có nhiều người như vậy, ta không hề biết.”

本文地址:http://pro.rgbet01.com/html/9e599759.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Bị cảnh sát chặn lại vì lái xe đồ chơi gắn đèn neon ra đường

Alcaraz sát cánh cùng Zverev, Medvedev ở Laver Cup 2024

Tay golf người Canada vô địch CJ Cup Byron Nelson 2024

Chi 1,3 tỷ euro làm sạch, nước sông Seine vẫn bẩn, môn thi Olympic hoãn tập

Kết quả Australian Open 2022 đơn nữ mới nhất

Lập cú đúp HCV Olympic 2024, VĐV Philippines "bơi trong tiền thưởng"

Đội tuyển Việt Nam gặp Indonesia, Myanmar trên sân Việt Trì

VĐV nhí Việt Nam giành 2 HCV giải trượt băng tốc độ Đông Nam Á

友情链接