您现在的位置是:World Cup >>正文

Truyện Mị Nhục Sinh Hương_thứ hạng của vô địch nữ bồ đào nha

World Cup82人已围观

简介Cố Minh Nguyệt vào trong lều trướng ngủ một đêm, ngày thứ hai cuộc săn bắn mùa xuân sẽ chính thức mở ...

Cố Minh Nguyệt vào trong lều trướng ngủ một đêm,ệnMịNhụcSinhHươthứ hạng của vô địch nữ bồ đào nha ngày thứ hai cuộc săn bắn mùa xuân sẽ chính thức mở màn.

Tất cả nam tử tham gia săn bắn được chia thành mười tiểu đội, được phân chia từng khu vực săn thú khác nhau. Tiểu đội nào săn được nhiều con mồi nhất, sẽ được thánh thượng ban thưởng.

Tuy rằng lần này tới tham gia săn bắn đa phần là quý công tử thế gia, nhưng cũng có một vài nữ nhi nhà võ quan cũng năn nỉ đòi theo đến, năm rồi cũng có tiền lệ, mà hàng năm thánh thượng cũng đưa một vài phi tử được sủng ái tới tham gia lễ hội săn bắn, cho nên việc Cố Minh Nguyệt tới đây ngược lại là không có vẻ gì là quá đột ngột.

Bởi vì Cố Minh Nguyệt mang thân phận tỳ nữ, nên không có cách nào ngồi chung một chỗ với các tiểu thư nhà quan gia thưởng thức tư thế oai hùng trên lưng ngựa của các nam tử, Mộ Cẩn Du bèn bảo nàng đợi ở trong lều không được ra ngoài. Nàng gật đầu đáp ứng, ở lại trong lều trái lại càng hợp ý nàng.

Ngày săn bắn đầu tiên kết thúc khi mặt trời chìm dần về phía tây, Mộ Cẩn Du xách gà rừng cùng thỏ rừng săn được về, hai gã sai vặt sau lưng lại kéo thêm một con hươu rừng đi theo. Mộ Cẩn Du bảo bọn họ đặt con mồi ở ngoài lều vải, rồi vén màn đi vào.

Cố Minh Nguyệt đang xem sách, vứa thấy nam nhân liền đặt sách xuống chạy tới nghênh tiếp, nhõng nhẽo quấy rầy một phen sau đó năn nỉ nam nhân cho phép nàng được quan sát trận đua ngựa bắn tên ngày mai. Mộ Cẩn Du còn tưởng là nàng ngồi trong này thật sự buồn chán, lại chiếm thêm không ít tiện nghi nữa cuối cùng cũng nhả ra đồng ý với nàng.

Ngày thứ hai, khi Mộ Cẩn Du đang sửa sang lại yên ngựa của mình, một nam tử gầy nhỏ làn da màu mật ong dắt ngựa đi tới cạnh hắn. Nam tử kia có khuôn mặt trái xoan lớn chừng bàn tay hàng lông mày bị che bởi tóc mái, mũi cao đôi mắt sâu thẳm, ánh mắt lại sáng lên rất có thần. Đôi môi đỏ hồng của hắn vênh lên, lộ ra hàm răng trắng, toàn bộ ngũ quan cho người ta có cảm giác diễm lệ ngang bướng, chỉ là không được hoàn mỹ cho lắm mà hơi có mùi vị nữ nhi.

"Xin hỏi cao danh quý tính của huynh đài?" Người vừa tới nói một hơi bằng tiếng bắc lương không quá chuẩn, ánh mắt khó nén hưng phấn mà đánh giá nam tử đối diện.

Khuôn mặt Mộ Cẩn Du bị ánh mắt của hắn nhìn tới nỗi nhăn lại, đã thật lâu hắn chưa gặp nam nhân nào trong số rất nhiều nam nhân kích động vì hắn rồi. Huống chi, cái tên Mộ Cẩn Du của hắn trong kinh thành này không ai không biết, không ai không hiểu, vì vậy tự động quy kết coi lời nói của nam tử kia là tìm cớ làm thân, không thèm để ý tới mà dẫn ngựa rời đi. Huống chi, hắn ghét nhất mấy kẻ nói năng ẻo lả.

"Tính tình cũng thật lớn." Nam tử kia đứng tại chỗ sờ mũi, nhìn bóng lưng của hắn nhỏ giọng nói thầm mấy câu. "Không bằng đợi lát nữa lại mượn cớ đi tìm hắn nói chuyện." Nam tử lẩm bẩm.

Con đường Mộ Cẩn Du dẫn ngựa qua vị trí kề bên chỗ các nữ quyến tụ hội xem đài, sau khi hắn tới gần, bên tai không ngừng vang lên tiếng hút khí cùng giọng nói khẽ hô của các nữ tử.

"Nhìn kia, là Đàn lang, Đàn lang tới rồi!"

"Dáng dấp của chàng trông thật đẹp mắt." Giọng nói này tràn ngập say mê.

"Dáng dấp có đẹp hơn thì được gì, cũng chỉ là một kẻ ăn chơi phá của."

Tuy rằng giọng nói của mỗi người đều rất nhỏ, nhưng tập trung ở cùng một chỗ hô lên lại tựa như một đám ong mật bay vo ve ù ù trong đầu không ngừng làm người ta phiền lòng. Đám nữ tử này đúng là ồn ào! Mộ Cẩn Du cau mày suy nghĩ.

Vì vậy lại rước lấy một trận tiếng nói ong ong vù vù của đám nữ tử.

"Đàn lang cau mày? Chàng ấy nghe được?!"

Tags:

相关文章



友情链接