Anh biết không Biển mấy hôm nay dậy sóng Không phải bão làm cho biển động Mà từ lòng người...
Em âm thầm đau đáu với trùng khơi Ở ngoài kia anh em mình đang kiên cường bám trụ Biển mênh mông- lòng em như đốt lửa Thương đất nước mình chưa trọn vẹn nghỉ ngơi.
Anh à,ếtchoanhtrongngàybiểnđộkết quả trận luton town Em lại đến nơi mình đã từng hò hẹn những ngày vui Bãi cát dài bình yên đến lạ Mà ngoài kia giữa mênh mông biển cả Là đồng đội đêm ngày vất và giữ cho chân trời toả nắng bình minh
Anh và em lớn lên trong hoà bình Chưa một lần thấy Tổ quốc đứng giữa hai chiều được - mất Nên giờ đây mới thấm thía nhất Công lao ông cha mình quyết giữ biển trời của Tổ quốc một màu xanh
Anh biết không Giờ này đây mình yên giấc lành Mà em nghe sóng Biển Đông dội tới Ở nơi xa anh chắc cũng nghe sóng nổi Bởi bây giờ là đêm trắng ở ngoài khơi.
Anh ơi! Có phải đất nước mình bốn nghìn năm kiên trung Nên lịch sử cứ thử thách gan đồng dạ sắt Hay kẻ bất nhân mãi luôn rập rình giành giật Vì lòng tham, vì lợi ích hẹp hòi?
Anh thân yêu! Em ở nhà mong ngóng những tin vui Tin họ rút thôi, không cần tin thắng trận Bởi chiến thắng mà phải súng nổ, đạn rơi thì cũng đánh đổi bao nhiêu số phận Là máu xương đồng đội mình
Anh thấy không, mỗi sớm mai trong nắng ấm bình minh Trên đất liền cờ đỏ sao vàng sục sôi không khuất phục Trên biển xa đồng đội đấu tranh giành từng khoảnh khắc Cho Tổ quốc mình mãi là một khối bền vững, phải không anh?
Anh hãy cùng em lấy sức trẻ, trí tuệ tuổi thanh xuân Để góp phần bảo vệ chủ quyền cho hai tiếng thiêng liêng TỔ QUỐC Bài báo, câu thơ, nốt nhạc với ngòi bút sắc Cũng khơi dậy tình đoàn kết của ta và nhụt chí quân thù
Em sẽ cùng anh chờ đón đất nước lại có những mùa Thu Như ngày xưa tháng Tám mang bình yên độc lập Mình là hậu phương cho đồng đội ngoài biển khơi không bao giờ đơn độc Và sẵn sàng khi Tổ quốc cần! Nhé anh!