Triệu Hú câu cả ngày trời,ệnXuyênKhôngVươngGiaVôDụngLộtXánhận định mc vs chelsea lúc này mới rốt cuộc câu được 10 con cá, trong đó còn có hai con cá con chỉ lớn cỡ đầu ngón tay, vốn những con cá con này khi câu được cũng phải ném lại vào sông, để tránh cho cá bị câu sạch, nhưng Triệu Hú vì để hoàn thành nhiệm vụ, mặt dày để cá con vào trong thùng, cũng xem như là gom đủ 10 con, tuy nhiên lúc này trời cũng đã dần tối, hẳn là cho dù hiện giờ cậu muốn về thì cửa cung cũng đã đóng rồi, tuy cậu có thể kêu mở cửa cung, nhưng bình thường y đều ngủ lại phủ Triệu Nhan một đêm, cho nên thêm một đêm nay cũng không có gì lạ.
Sau khi ăn xong cơm tối, Triệu Hú giống thường ngày đi vào thư phòng của Triệu Nhan, sau đó tuỳ tiện lật sách, trong thư phòng này chẳng những có một lượng sách lớn, ngoài ra cũng có một vài tình báo bên dưới đưa đến Lăng Vương phủ, những thứ này Triệu Nhan trước giờ cũng không giữ bí mật gì, hơn nữa Triệu Nhan cảm thấy Triệu Hú tiếp xúc nhiều một chút với những tin tức bên ngoài cũng là một chuyện tốt, cho nên trong thư phòng của hắn ngoại trừ hắn, thì chỉ có Triệu Hú có thể tuỳ ý ra vào.
Vừa vặn trên bàn của Triệu Nhan có một chồng tình báo về Nam Dương, Triệu Hú tiện tay cầm lên lật xem, kết quả phát hiện tình báo bên trong cũng không mới mẻ gì, đơn giản chỉ là tình huống Đại Tống khuếch trương trên các đảo Nam Dương, ngoai ra con co mot phần liên quan đen kế hoạch tac chiến triệt để chiếm lấy eo biển Malacca vào năm sau, cùng với quy hoạch mở rộng và bố phòng ngày sau của Đại Tống đối với eo biển Malacca ... Những chuyen này trước đó Triệu Hú đã sớm biết, hiện giờ những tình báo này chẳng qua chỉ là chi tiết hơn một chút mà thôi.
A, không ngờ còn có tin tức về đại ca!
Ngay khi đang nhàm chán lật những tình báo này, mắt Triệu Hú bỗng sáng lên, phát hiện chồng cuối cùng không ngờ lại là một vài tình huống về Triệu Giai ở phương Nam, tình cảm của cậu và Triệu Giai tốt nhất, lập tức cũng vô cùng hứng thú cầm lên.
Tuy nhiên ngay khi Triệu Hú vừa mở ra đọc vài trang, bỗng nhiên chỉ thấy cửa thư phòng mở ra, sau đó Triệu Nhan đi vào, thấy cậu Triệu Nhan lập tức cười nói:
- Sao không đi tìm đám Tín nhi chơi?
- Đường huynh bọn họ đang cùng nhau đa phần là trò chuyện về chuyện trong học viện Truy Nguyên, con thật sự không chen vào được, dứt khoát không đi đâu.
Triệu Hú lúc này có chút bất đắc dĩ nói, bất kể là Triệu Tín hay là mấy vị thân huynh đệ kia của cậu, sau khi tốt nghiệp tiểu học liền vào học viện Truy Nguyên học. Bình thường tán gẫu nhiều nhất cũng là chuyện trong học viện Truy Nguyên, duy chỉ có cậu là không học trong học viện, cứ như vậy đương nhiên cũng không có đề tài nói chuyện chung gì rồi.
Nghe thấy lời của Triệu Hú, Triệu Nhan cũng không khỏi thầm thở dài. Làm một vị Hoàng đế đương nhiên cần phải vứt bỏ một vài thứ, mà đối với Triệu Hú nhỏ tuổi đã đăng cơ mà nói thì lại càng mất đi khoảng thời gian thơ ấu và thiếu niên quý giá nhất trong cuộc đời.
Đúng rồi, cháu đang xem gì vậy?
Sau khi cảm khái một lát, Triệu Nhan lúc này cũng chú ý đến thứ trong tay Triệu Hú, lập tức mở miệng hỏi.