Truyện Bạch Đào Ô Long_kết quả bóng đá world cup, hôm nay
时间:2025-01-11 05:34:19 出处:Cúp C1阅读(143)
Văn Nghiễn ngồi ở trên ghế,ệnBạchĐàoÔkết quả bóng đá world cup, hôm nay lông mày nhíu chặt lại, anh dùng cùi chỏ đụng đụng Trịnh Tự ở bên cạnh đang múa bút thành văn, nhỏ giọng hỏi hắn:
“Ngươi có ngửi thấy mùi gì hay không?”
Trịnh Tự mơ hồ nhưng vẫn là ngửi ngửi thử:
“Đâu có mùi gì đâu?”
Không đúng, trong không khí rõ ràng tràn ngập mùi hương gì đó vừa thơm vừa ngọt. Mùi hương này vẫn luôn xuyên vào mũi anh, câu tâm anh hoảng hốt, quyển sách mở nửa giờ mà anh một chữ đều không thể đọc vào
“Là mùi tin tức tố của ai đó.”
Văn Nghiễn dám khẳng định, hương vị này tuyệt đối là tin tức tố của omega thì mới thơm ngọt được như vậy
“Làm sao có khả năng, trường học quy định alpha cùng omega đều phải mang cách trở thiếp không thể để lộ tin tức tố, trong thư viện nhiều alpha như vậy, omega nào dám phát tin tức tố ra a.”
Trịnh Tự không để ý lắm, chỉ cảm thấy hẳn là Văn Nghiễn ngửi sai rồi.
Văn Nghiễn không cảm thấy như vậy, lúc đầu anh cũng nghĩ mình ngửi sai rồi nhưng cái hương ngọt này anh đã ngửi thấy trong thư viện mấy ngày rồi, vừa ra khỏi thư viện liền biến mất, tà môn vô cùng.
“Ngươi thật sự không ngửi thấy mùi gì?”
Văn Nghiễn còn không tin, tiếp tục hỏi.
“Thật, hay là mùi nước hoa?” Trịnh Tự một lần nữa cúi đầu viết bài: “Ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng viết báo cáo đi, ngày mai phải nộp rồi”
Văn Nghiễn dù không muốn nghĩ nhiều cũng không được. Mùi hương như đào mật xuyên vào trong mũi, dẫn khoang miệng phân bố nướt bọt, hận không thể lập tức tìm đào mật tươi ngon mọng nước mà ăn
Văn Nghiễn không dám nghĩ tiếp nữa, anh ở trong thư viện cũng không tĩnh tâm được, đơn giản thu dọn đồ của mình đi phòng tự học có khi có chút hiệu suất, nói không chừng có thể trong một buổi chiều viết xong bài báo cáo. Văn Nghiễn quyết định xong liền bắt đầu thu dọn sách vở, Trịnh Tự nhìn thấy thì ngừng bút, nhỏ giọng hỏi anh:
“Không ở lại hả?”
Văn Nghiễn gật đầu, động tác trên tay cũng không ngừng:
“Ta đến phòng tự học viết báo cáo.”
Trịnh Tự nhìn đồng hồ một cái: “Cũng được, ta chuẩn bị xong sẽ trở về ký túc xá, ngày hôm nay trường học thông báo cúp điện, thời gian bất định, nên về sớm một chút.”
“Được, ta biết rồi.”
Văn Nghiễn thu thập xong đồ vật liền chuẩn bị đi, còn chưa đi tới cửa liền thấy chỗ giá sách bên trái có một omega kiễng chân muốn lấy sách ở tầng cao nhất
Giá sách quá cao omega quá thấp, Văn Nghiễn đi tới phía sau omega, đưa tay liền đem sách lấy xuống.
Omega không ngờ ở sau lưng có người, mờ mịt quay đầu lại, mũi đụng vào lồng ngực của Văn Nghiễn
Văn Nghiễn cúi đầu nhìn cậu, là một omega rất dễ nhìn, da dẻ trắng hồng, đôi mắt cũng rất lớn rất có thần. Lông mi vừa cong vừa dài, chớp chớp nhìn về phía Văn Nghiễn. Văn Nghiễn chú ý tới vành tai của omega này đỏ lên
Omega lui về phía sau cùng Văn Nghiễn kéo dãn khoảng cách nhưng không nghĩ tới lại đụng phải kệ sách, đau hừ một tiếng.
Thanh âm của cậu cũng rất dễ nghe, mềm mại như tiếng mèo nhỏ. Văn Nghiễn ở trong lòng nhận xét.
Omega nhìn anh, nhỏ giọng nói:
“Đồng học, ngươi có thể tránh ra hay không.”
Văn Nghiễn lúc này mới phản ứng được, omega ở giữa anh và giá sách, thoạt nhìn như anh đem người giam vào lồng ngực
Văn Nghiễn lùi về sau chừa không gian cho omega, đem sách trong tay anh đưa tới, omega nhận lấy, nhỏ giọng nói cảm tạ, sau đó quay người chạy, giống như ở đằng sau có người truy đuổi cậu vậy
Văn Nghiễn lưu tại chỗ nhìn omega chạy trối chết, đột nhiên nở nụ cười. Anh ngẩng đầu nhìn thư tịch mà omega muốn lấy: Tối thượng sắp xếp nhất lưu Kara mã tá phu huynh đệ (?)
“Ngươi có ngửi thấy mùi gì hay không?”
Trịnh Tự mơ hồ nhưng vẫn là ngửi ngửi thử:
“Đâu có mùi gì đâu?”
Không đúng, trong không khí rõ ràng tràn ngập mùi hương gì đó vừa thơm vừa ngọt. Mùi hương này vẫn luôn xuyên vào mũi anh, câu tâm anh hoảng hốt, quyển sách mở nửa giờ mà anh một chữ đều không thể đọc vào
“Là mùi tin tức tố của ai đó.”
Văn Nghiễn dám khẳng định, hương vị này tuyệt đối là tin tức tố của omega thì mới thơm ngọt được như vậy
“Làm sao có khả năng, trường học quy định alpha cùng omega đều phải mang cách trở thiếp không thể để lộ tin tức tố, trong thư viện nhiều alpha như vậy, omega nào dám phát tin tức tố ra a.”
Trịnh Tự không để ý lắm, chỉ cảm thấy hẳn là Văn Nghiễn ngửi sai rồi.
Văn Nghiễn không cảm thấy như vậy, lúc đầu anh cũng nghĩ mình ngửi sai rồi nhưng cái hương ngọt này anh đã ngửi thấy trong thư viện mấy ngày rồi, vừa ra khỏi thư viện liền biến mất, tà môn vô cùng.
“Ngươi thật sự không ngửi thấy mùi gì?”
Văn Nghiễn còn không tin, tiếp tục hỏi.
“Thật, hay là mùi nước hoa?” Trịnh Tự một lần nữa cúi đầu viết bài: “Ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, nhanh chóng viết báo cáo đi, ngày mai phải nộp rồi”
Văn Nghiễn dù không muốn nghĩ nhiều cũng không được. Mùi hương như đào mật xuyên vào trong mũi, dẫn khoang miệng phân bố nướt bọt, hận không thể lập tức tìm đào mật tươi ngon mọng nước mà ăn
Văn Nghiễn không dám nghĩ tiếp nữa, anh ở trong thư viện cũng không tĩnh tâm được, đơn giản thu dọn đồ của mình đi phòng tự học có khi có chút hiệu suất, nói không chừng có thể trong một buổi chiều viết xong bài báo cáo. Văn Nghiễn quyết định xong liền bắt đầu thu dọn sách vở, Trịnh Tự nhìn thấy thì ngừng bút, nhỏ giọng hỏi anh:
“Không ở lại hả?”
Văn Nghiễn gật đầu, động tác trên tay cũng không ngừng:
“Ta đến phòng tự học viết báo cáo.”
Trịnh Tự nhìn đồng hồ một cái: “Cũng được, ta chuẩn bị xong sẽ trở về ký túc xá, ngày hôm nay trường học thông báo cúp điện, thời gian bất định, nên về sớm một chút.”
“Được, ta biết rồi.”
Văn Nghiễn thu thập xong đồ vật liền chuẩn bị đi, còn chưa đi tới cửa liền thấy chỗ giá sách bên trái có một omega kiễng chân muốn lấy sách ở tầng cao nhất
Giá sách quá cao omega quá thấp, Văn Nghiễn đi tới phía sau omega, đưa tay liền đem sách lấy xuống.
Omega không ngờ ở sau lưng có người, mờ mịt quay đầu lại, mũi đụng vào lồng ngực của Văn Nghiễn
Văn Nghiễn cúi đầu nhìn cậu, là một omega rất dễ nhìn, da dẻ trắng hồng, đôi mắt cũng rất lớn rất có thần. Lông mi vừa cong vừa dài, chớp chớp nhìn về phía Văn Nghiễn. Văn Nghiễn chú ý tới vành tai của omega này đỏ lên
Omega lui về phía sau cùng Văn Nghiễn kéo dãn khoảng cách nhưng không nghĩ tới lại đụng phải kệ sách, đau hừ một tiếng.
Thanh âm của cậu cũng rất dễ nghe, mềm mại như tiếng mèo nhỏ. Văn Nghiễn ở trong lòng nhận xét.
Omega nhìn anh, nhỏ giọng nói:
“Đồng học, ngươi có thể tránh ra hay không.”
Văn Nghiễn lúc này mới phản ứng được, omega ở giữa anh và giá sách, thoạt nhìn như anh đem người giam vào lồng ngực
Văn Nghiễn lùi về sau chừa không gian cho omega, đem sách trong tay anh đưa tới, omega nhận lấy, nhỏ giọng nói cảm tạ, sau đó quay người chạy, giống như ở đằng sau có người truy đuổi cậu vậy
Văn Nghiễn lưu tại chỗ nhìn omega chạy trối chết, đột nhiên nở nụ cười. Anh ngẩng đầu nhìn thư tịch mà omega muốn lấy: Tối thượng sắp xếp nhất lưu Kara mã tá phu huynh đệ (?)
分享到:
上一篇:Vỡ trận vì ôtô rẻ tràn đường, sao Myanmar vẫn cấm xe máy?
下一篇:Mạnh Trường, Thùy Anh, Đình Tú nghịch ngợm ở hậu trường Đừng nói khi yêu
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Cuộc sống của chú sư tử nằm phòng riêng điều hòa, ăn sơn hào hải vị
- Đáp ứng yêu cầu cải cách hành chính lĩnh vực đất đai
- Loạt hoạt động ngoại khóa đón Giáng sinh ấm áp ở ILA
- Nghệ sĩ Peligro tử vong vì ngã đập đầu trong phòng tắm
- Những bí ẩn kinh ngạc chưa được lý giải trong lịch sử
- Lan Phương trở lại màn ảnh với hình ảnh rùng rợn
- An toàn thông tin quốc gia hay quyền riêng tư của người dùng?
- Ngắm nữ cổ động viên Nga xinh đẹp nhưng khét tiếng tại World Cup 2018
- Khúc ru Trường Sa