Hơn nữa quan trọng nhất là người ta cho hắn mang A Hoan theo rửa bát.
"Còn nữa,ệnTrúcMãĐếnRồcá cược bóng đá kèo nhà cái nếu làm vỡ thì đền gấp đôi." Ông chủ bổ sung thêm một câu.
"Tao cũng không muốn lấy chút tiền ít ỏi này của nhóc. Chỉ là muốn nhóc có áp lực làm việc tốt hơn thôi. Nếu không với quy định ở chỗ này có thể nhóc sẽ làm việc không nghiêm túc."
Tô Diễn rũ mắt, "Được."
"Chỉ có vậy thôi, ngày mai đến làm."
Cái nhà hàng nhỏ này cách chân cầu bọn họ ở rất xa.
Đi ròng rã một ngày, cà người Tiểu A Hoan mệt đến không chịu được.
Tô Diễn cõng cô trên lưng, đi tầm bốn mươi lăm phút mới về đến nơi.
Lúc về tới chân cầu, cô bé đã ngủ thiếp đi trên lưng hắn.
Nước miếng còn dính trên lưng, thấm ướt luôn quần áo của hắn.
Đến khuya.
Tô Diễn vuốt ve tay A Hoan, vốn là đôi tay mập mạp giờ đã có thể sờ được xương.
Nghĩ đến việc sắp có tiền, Tô Diễn lại cảm thấy mất ngủ.
Chờ sau khi tích góp được chút tiền sẽ liền mang A Hoan đi thuê phòng.