您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Truyện [Đam Mỹ] Bình An_kết quả trận đấu ý
Ngoại Hạng Anh399人已围观
简介Gió lạnh mùa đông thổi đến hết cơn này đến cơn khác. Trên núi Trung Bình đã được phủ thêm một lớp tu ...
Tuy phong cảnh trong núi xinh đẹp, nhưng đoạn đường ngoằn ngoèo đi thông vào chốn sâu thẳm này đã khiến bao người thích ngao du “chùn bước”, vây nên có khá ít người đến tận đây.
Nhưng trong núi lại có hai vị hiệp khách.
Họ chính là Kinh Phong và Bạch Vũ, khi xưa tên tuổi hai người từng rất nổi tiếng khắp giang hồ.
Nhưng nửa năm trở lại đây chẳng còn tin tức của họ nữa.
Về việc họ đang ở đâu, từ trong miệng của người kể chuyện thì mỗi ngày nơi ở của hai người lại mỗi khác. Thế nên các đại hiệp trên giang hồ nói không sai: “Lời đồn đãi trong giang hồ thật giả lẫn lộn, mình chỉ nên nghe cho biết thôi.”
Nhưng dù người kể chuyện có biết ăn nói đi nữa, có nói lời hay hết bài này đến bài khác đi nữa thì họ cũng chẳng thể đoán được, hai vị hiệp khách Kinh Phong Bạch Vũ lại ẩn cư ngay trên núi Trung Bình.
Bạch Vũ ngồi trong mái đình ở bên ngoài nhà, hắn đang mặc chiếc áo khoác dài màu trắng. Trong tay hắn cầm một quân cờ trắng, hắn nhẹ nhàng đặt quân cờ lên bàn cờ, khi quân cờ chạm phải bàn cờ nó sẽ vang lên một tiếng “cộp” lanh lảnh.
Gần cuối năm nên Kinh Phong thường xuyên ra ngoài, hắn phải xuống núi mua đồ Tết nên trong núi chỉ còn mỗi Bạch Vũ. Tuy hai người họ đã ở ẩn, nhưng dù gì bọn họ đều xuất thân là hiệp khách, vậy nên tính cách của cả hai người đều không giỏi nhẫn nại, Bạch Vũ tự nhiên sẽ không chịu ngồi trong phòng lâu.
Hắn mặc áo khoác, một mình chơi cờ ở bên ngoài nhà mà cũng thấy rất thú vị.
Có lúc bông tuyết sẽ bay vào trong đình và rơi xuống bàn cờ của hắn, nhưng chẳng mấy chốc đã tan đi. Chắc hẳn là ông trời đang nói có tuyết lành báo hiệu được mùa đây.
Trời dần tối, Bạch Vũ nghiêng đầu nhìn trời, trong lòng tính toán canh giờ, chắc Kinh Phong cũng sắp về rồi.
Hắn đang định bỏ quân cờ xuống nhưng không ngờ tay run, quân cờ vừa vặn rơi vào điểm thiên nguyên(*) trên bàn cờ. Bạch Vũ không muốn trì hoãn nữa nên giữ chặt áo khoác, sau đó hắn cầm chiếc dù bên cạnh lên che và đi ra ngoài.
(*) Thiên nguyên là chấm đen chính giữa bàn cờ vây.
Vừa đứng đợi bên đình chưa được bao lâu thì Bạch Vũ đã thấy Kinh Phong đang vội vàng đi lên núi, hai tay hắn mỗi tay xách một túi đồ to.
Bạch Vũ mỉm cười, sắc mặt tái nhợt trông như hồng hào hơn, rồi hắn đi lên đón người.
“A Vũ! Sao ngươi lại ra đây!” Kinh Phong thấy từ xa nên đã kêu lên. Hắn bước đi vội vàng hơn như chỉ muốn bay thẳng đến bên cạnh Bạch Vũ thôi.
Bạch Vũ nhìn người gần ngay trước mắt, chiếc dù nghiêng sang một bên rồi cười nói: “Không sao mà.”
“Gì mà không sao chứ! Ngươi…” Nói được một nửa lại nghẹn lời.
Ban nãy giọng điệu của Kinh Phong hơi kích động, nhưng hắn cũng không thể làm gì hơn. Hắn im lặng một lúc, sau mới nói: “Vào nhà đi, đừng có ở bên ngoài lâu.”
Bạch Vũ gật đầu nói: “Nghe lời ngươi.” Đang định cầm lấy đồ đạc trên tay Kinh Phong thì hắn lại nhanh nhẹn nghiêng người tránh đi rồi đi vòng ra sau lưng, sau đó hắn cúi đầu hôn nhẹ lên tai Bạch Vũ và nhắc lại thêm một lần: “Ngoài trời lạnh, mau vào nhà đi.” Nơi dái tai bị Kinh Phong chạm đến có cảm giác như bị lửa đốt, mặt Bạch Vũ ửng đỏ. Hắn cười rụt vai lại, cùng với động tác đó là nửa mặt tuấn tú rụt vào trong áo khoác lông, chẳng hiểu sao lại trông như con gái nhà lành bị người ta chọc ghẹo.
Hai người cũng không nói quá nhiều, cả hai cùng bước chầm chậm vào nhà.
Sau khi vào trong nhà thì Kinh Phong đi sắc thuốc, khi bưng vào hắn cũng không chờ Bạch Vũ chê đắng mà đã đút cho hắn uống. Việc này khiến Bạch Vũ thấy hơi buồn bực.
Kinh Phong bỏ chén sang một bên rồi ôm lấy Bạch Vũ. Hắn gác cằm lên vai Bạch Vũ, thỉnh thoảng hơi thở ấp ám lại lướt qua, rồi hắn hỏi: “Muốn ăn cháo không? Ta đi hâm nóng lại cho ngươi.”
Bạch Vũ nhẹ nhàng lắc đầu.
Kinh Phong dịu dàng cắn lên chiếc cằm nhẵn bóng của Bạch Vũ, chắc do da hắn trắng nên đã để lại vết đo đỏ. Kinh Phong nói bên tai hắn: “Vậy ngươi nghỉ ngơi đi.”
Bạch Vũ bật cười: “Chỉ là bị bệnh nhẹ thôi, cần gì chứ?” Trước đây khi hắn cười thì mặt mày tươi rói, nhưng bây giờ sắc mặt có thêm hơi thở của người bệnh, dường như hắn cũng hết cách rồi nên đành thỏa hiệp.
Bệnh của hắn ấy à, chuyện này liên quan đến sự việc hồi năm ngoái.
Nói một cách đơn giản là bị kẻ thù cố ý hạ độc.
Tags:
转载:欢迎各位朋友分享到网络,但转载请说明文章出处“Fabet”。http://pro.rgbet01.com/html/886a398884.html
相关文章
Tử tù nhiễm Covid
Ngoại Hạng AnhLiên quan đến vụ tử tù Nguyễn Kim An (SN 1995, quê Bình Thuận) trốn khỏi Trại tạm giam Chí Hoà và bị ...
阅读更多Cựu Bí thư tỉnh Bến Tre Lê Đức Thọ nộp lại 20 tỷ đồng
Ngoại Hạng AnhChiều 20/11, HĐXX tiến hành xét hỏi các bị cáo và những người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan trong ...
阅读更多Nữ sinh bị nhóm bạn đánh hội đồng, ngồi lên đầu, lột áo ngay tại lớp
Ngoại Hạng Anh- Nhóm nữ sinh học lớp 7 Trường THCS Trường Yên (huyện Chương Mỹ, Hà Nội) đã cùng lao vào đánh, giật ...
阅读更多
热门文章
- 'Người Kiến' thu 22 tỉ sau 3 ngày ra rạp
- Gặp tác giả và người phản biện luận án tiến sĩ về bìa sách 'gây bão mạng'
- Lưu Hiểu Khánh lại gây sốc với gương mặt khác lạ ở tuổi U70
- NSƯT Minh Vượng, Minh Phương trẻ trung bất chấp tuổi 60 ra mắt phim mới
- Áo sơ mi nam đẹp khẳng định phong độ đẳng cấp quý ông
- Học tiếng Anh: 'Road rage' nghĩa là gì?
最新文章
MacOS 13 Ventura tương thích với những dòng máy nào
Học tiếng Anh: Tên tiếng Anh 36 loài động vật thường gặp nhất
Sét đánh trúng máy bay, hành khách có gặp nạn không
Ảnh hiếm của 'báu vật Hàn Quốc' Lee Young Ae và chồng quyền lực hơn 20 tuổi
Công an Hà Nội bắt giữ nhóm đối tượng cướp xe máy của chị Lê Thị Trâm
Quý Bình và bạn gái doanh nhân bất động sản làm lễ hằng thuận