\-HEY U,ệnRungĐộngĐầuĐờ
tỷ lệ bóng ĐỢI TAO VỚI \- Giọng ồm ồm của tôi đã làm chấn động người đi đường.
\- Mày làm gì mà la to giữ vậy ? \- Tuấn bất bình chỉ muốn đào cái lỗ chui xuống
\- Ai bảo mày đi mà không đợi tao ! \- Tôi gào lại với nó, lần nào đi nó cũng không đợi tôi
\- Chân ngắn đi chậm thì thôi còn nói tao \- Tuấn cười trừ, còn xoa xoa đầu tôi khiến tóc tai như ổ quạ. Tôi bực lắm nhưng tại chiều cao có hạn nên phải chấp nhận.
Năm nay cả hai đứa tôi đều vào lớp mười, còn chung lớp nữa. Chúng tôi được coi là thanh mai trúc mãi, nghe sang vậy chứ tôi với nó như chó với mèo í.
Nhưng càng lớn tụi tôi cũng biết tiết chế lại, lâu lâu lới đánh nhau thôi chứ cãi nhau vẫn như cơm bữa. Hai đứa tôi vô lớp và quyết chọn chỗ cuối ở dãy bên trái lớp làm chỗ ngồi, những ngọn gió ở cửa sổ bên đó sẽ giúp tôi ngủ tốt hơn trong các tiết học xã hội. Xui thay năm nay tôi lại chung lớp với con Trinh, nó là bạn cùng lớp cấp 2 của tôi, người nó nhìn cũng đẹp đấy nhưng tính cách thì như \*\*\*, nó từng chơi xấu tôi một vố nên tôi cay nó lắm.
Mà được cái nó mê thằng Tuấn kinh khủng, Tuấn nhà tôi à nhầm Tuấn bạn tôi nó đẹp theo kiểu bad boy, mũi cao thẳng tắp, đôi mắt đen rất sâu nên dễ thu hút người khác, đôi môi nó siêu gợi tình luôn, cao khoảng 1m85 không chừng, da của nó tuy không trắng nhưng mang màu đồng rắn rỏi, chơi thể thao bá cháy, học giỏi các môn, nhất là các môn tự nhiên, cho nên đi chung với nó tôi hãnh diện lắm.
Nó thấy tôi và Tuấn ngồi góc lớp bèn chạy lại, hớn ha hớn hở như gặp vàng:
\- Chào Hương với Tuấn nha, không ngờ chúng ta có duyên học chung một lớp như vậy \- nói thôi là được rồi mà nó còn nháy mắt vài cái nữa, tôi còn tưởng mắt nó bị tật.
Tôi khinh ra mặt, đáp lại lời nó:
(责任编辑:World Cup)