Tằng Phan đứng bên ngoài sân vận động ngắm nhìn dòng người đông đúc. Cô luôn hoài nghi về cuộc đời của chính mình.
Cô muốn quay về quá khứ để cho bản thân một cái tát.
Sao cô lại đưa ra cái quyết định hoang đường như vậy......
Lăn lộn trong giới kinh doanh đã lâu,ệnĐừngĐểMấtNgườiYêuBáĐạ
nhận định giải mỹ đây là lần đầu tiên Tằng Phan xuất hiện cùng những con người điên cuồng này.
Tuy rằng màu da, dân tộc và ngôn ngữ khác nhau, nhưng họ luôn tràn đầy nhiệt huyết, trên mặt luôn nở một nụ cười thỏa mãn. Bọn họ tụ tập thành từng nhóm nhỏ, trong tay cầm banner cổ vũ với đủ loại kiểu dáng, trên mặt còn dán ký hiệu của từng đội, hào hứng thảo luận.
Bộ đồ tây mà cô đang mặc đúng là không hợp với hoàn cảnh chút nào.
Cô nghe thấy tiếng nói chuyện từ phía sau —
"A a a a, Diêm Vương đẹp trai quá. Hôm nay, để đến được đây mà tôi phải tiết kiệm chi tiêu suốt ba tháng để mua vé máy bay, đúng là không uổng phí."
"Có thể nhìn thấy đội Trung Quốc ở đấu trường thế giới, đúng là tốt quá!!"
"Nguyệt Thần bị ốm mấy tháng trời, mấy trận đấu trước đều là để dự bị lên thay, tôi lo lắng nếu lần này mà thua thì... câu lạc bộ ZGA sẽ phải đóng cửa!!!"
"Tôi muốn thay bọn họ chửi vài câu bất bình!"
"Lần này e là rất khó, tứ kết [1] gặp SGD, tôi thấy sợ đám fans thần kinh ở trong nước, cứ ở đấy đạo đức giả mà mắng nhiếc bọn họ, cái gì mà bơi trở về. Thật quá đáng!"
[*Tứ kết: là vòng đấu có sự tham gia của 8 đội (hay 8 cá nhân) mạnh nhất, xuất sắc nhất được chọn ra từ những vòng trước. Tám đội này sẽ được chia ra các cặp đấu và tiếp tục thi đấu để chọn ra 4 đội xuất sắc hơn.
Các đội được vào vòng tứ kết, sẽ phô diễn hết khả năng của mình để giành vé vào vòng tiếp theo, bên cạnh đó vòng tứ kết là vòng đấu loại trực tiếp nên sẽ rất kịch tính, gay cấn.]
Theo đuổi thần tượng đều như vậy không tốt sao...
Nhưng mà đến thì cũng đến rồi.
Tằng Phan sốt ruột khi nghĩ về hành động của mấy lão già trong công ty và bộ mặt của Vạn Đằng.
Không biết tại sao mặt bọn họ lại to đến thế!!
Sáu mươi lăm phần trăm cổ phần của tập đoàn Vạn Đằng đều nằm trong tay Tằng gia, vậy mà bọn họ dám cậy già mà lên mặt [2]. Mấy lão già kia khinh thường cô là con gái, mỗi ngày đều quang minh chính đại mà ngáng chân cô.
[*Từ gốc 倚老賣老 /yǐlǎomàilǎo/ - giải thích cậy bản thân lớn tuổi, có nhiều kinh nghiệm nên tưởng mình cao hơn, thông minh hơn người khác.]
Quên cmn rồi?!
Sao trên đời lại tồn tại cái tư tưởng trọng nam khinh nữ [3] kia chứ...
[*Từ gốc 重男轻女 /zhòng nán qīng nǚ/ - giải thích: xem trọng con trai, khinh thường con gái. Ý chỉ lối tư duy xem thường nữ tử thời phong kiến.]
Trong lòng thì nghĩ như vậy nhưng khi thấy những chàng trai cô gái đang phấn khích kia thì lại thấy thoải mái.
Tằng Phan hận ông trời rồi giẫm chân, nắm chắc phần thắng trong tay, cô dùng tấm vé nội bộ để vào và đi đến chỗ ngồi của mình.
Trận đấu sắp bắt đầu mà cô lại tới muộn đã vậy lại còn dùng vé nội bộ, ngồi ở chỗ này đều là fans trung thành. So với cái góc có rất nhiều fans cầm theo banner với vẻ mặt kích động còn Tằng Phan lại một mình ngồi đó, nhìn không hài hòa tí nào.
Cô gái ngồi bên cạnh rất nhiệt tình.
Cô gái kia thấy bên cạnh mình là một chị gái lạnh lùng thì dùng tiếng Anh để hỏ Tằng Phan, xem cô có phải người Trung Quốc không.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định đầy tính thuyết phục, cô ta liền chấp nhận khuôn mặt lạnh lùng của Tằng Phan, vui vẻ nói:
"Cô cũng đến xem đội ZGA sao?? Sao lại không mang bảng đèn cổ vũ, nóng lòng lắm phải không?" Nói xong, cô gái lấy một cái banner ra, dúi vào tay Tằng Phan.
"Cho cô, tôi còn thừa một cái."
Tằng Phan ngơ ngác ôm lấy chiếc bảng đèn cổ vũ.
Cô nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười của cô gái kia, lại thấy xung quanh không còn chỗ trống, bất giác hiểu được vì sao Lạc Tử Khiêm thà bị ba Lạc mắng cũng không chịu từ bỏ, có thể hiểu được "niềm vui" sau khi cho chính mình một tấm vé mà lòng đau như cắt.
Đoán chừng không phải giả vờ.
Nhưng mà, vấn đề đến rồi —
Đội ZGA??
Cô gái vui vẻ chìm đắm trên người tri kỷ, hoàn toàn không chú ý đến dáng vẻ ngơ ngác của Tằng Phan, tự nhiên nói:
"Cô thích ai nhất, Diêm Vương? Nguyệt Thần hay là Nhị Bàn đáng yêu?? Tôi thích nhất chính là Nguyệt Thần, rất đẹp trai, trạng thái tốt nhất sẽ trực tiếp carry [4] toàn bộ trận đấu, khẳng định có thể đánh bay đầu chó của đội Hàn Quốc!!!"
[*Carry: Tướng gánh team về late game (Những tướng cần trang bị để có sức mạnh ở cuối game, đầu game cần farm nhiều để có vàng.)]
Tằng Phan: "......"
Tôi là ai? Tôi ở đâu? Đã xảy ra cái gì????
Tằng Phan nghiêm mặt, hoàn toàn không biết nói cái gì, hiển nhiên cũng không biết người bên phải đang liếc bọn họ. Bình thường khi cô kiên quyết giữ vững hình tượng tổng tài lạnh lùng, học bá của mình mà sắp đặt rất nhiều công việc, lộ ra một khuôn mặt cũng không đến nỗi làm cho người ta nhìn ra dáng vẻ ngốc nghếch của cô.
Màu son đỏ với bộ đồ tây, ngược lại với vẻ mặt lạnh băng có khí phách, nắm trong tay toàn bộ cục diện.
Lúc này đèn trong hội trường tắt ngúm, ánh đèn đều tụ lại trên sân khấu. Cô gái bên cạnh liền hướng sự tập trung về phía đó, tự nhiên không thấy được vẻ mặt ngơ ngác của Tằng Phan.
Tằng Phan sắc mặt không đổi, thở dài rồi cũng dồn sự chú ý về phía sân khấu.
Lời động viên lúc trước trôi qua rất nhanh, hai bên cánh gà nhả khói bụi nước, cùng với tiếng nhạc mạnh mẽ, thành viên hai đội lần lượt đi đến chỗ của mình.
Màn hình lớn lần lượt xuất hiện khuôn mặt của đội viên hai đội.
(责任编辑:La liga)