-Chúng tôi gọi thầy là “ông giáogià” có dáng hình cũ kĩ. Ông sẵn lòng dạy thêm không lấy tiền nếu kiến thức chúng tôi bị hổng. Không chỉ thế,ầygiáolàngđángkínhận định hạng 2 hàn quốc chiều đến ông đạp xe quanh làng rồi rẽ vào nhà một học sinh nào đó, ngồi nói chuyện với bố mẹ dăm baphút ra về....Đến khi lớn, trưởng thành - nghĩ về thầy chúng tôi lại rưng rưng nhớ "thầy giáo làng" - Trần Văn Xương.