Dứt lời,ệnMụcThầkết quả kasimpasa Mạt Khánh Thiên im lặng dẫn Mục Vỹ vào trong phòng. Trong phòng bài trí rất đơn sơ, chỉ có một cái bàn và một chiếc giường. Sau khi đi vào, Mạt Khánh Thiên không thèm nói năng gì đã quay người rời đi, bỏ lại Mục Vỹ ở đó, "Ở đây một canh giờ mà không chết, ngươi sẽ có thể sống sót ra ngoài!” Giọng nói của ông cụ vang vọng, đập vào cửa phòng. “Lò luyện Thông Tiên... chính là nơi này sao?” Mục Vỹ nhìn lại một lượt, phát hiện cảnh tượng xung quanh bắt đầu chậm rãi thay đối. Bên ngoài, Mạt Khánh Thiên chắp tay sau lưng đứng trong sảnh lớn. “Đại ca, huynh vội vàng gọi đệ tới làm gỉ? Đệ mới phát hiện ra một phương thức luyện đan, đang mải nghiên cứu đấy!" Mạt Khánh Thiên lắc đầu cười khổ nhìn đệ đệ nhà mình. Năm nay Mạt Vấn đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng trông chẳng khác gì một đứa trẻ, cố chấp với đan dược như kẻ điên. Nhưng chính nhờ sự cố chấp này, Mạt Vấn mới có thể từng bước nâng cao thực lực tới thầy luyện đan sáu sao. Mạt Khánh Thiên biết với thiên phú của đệ đệ, cả đời này chỉ có thể dừng bước tại sáu sao mà th “Đệ nhìn thử xem ai kia?” Mạt Khánh Thiên chỉ vào mặt tường sảnh lớn, cười hỏi. “Ai chứ?” Mạt Vấn nhìn theo hướng tay của Mạt Khánh "Thiên, trông thấy một bóng người quen thuộc. “Mục Vỹ!" Ông ấy giật nảy mình, dụi mất nhìn người trong hình chiếu. Bóng người ấy chính là Mục Vỹ. Nhưng tại sao hẳn lại xuất hiện ở đây? “Đây là lò luyện Thông Tiên! Mạt Vấn nhìn kĩ hình chiếu, ngơ ngác hỏi: “Sao đại ca lại dẫn Mục Vỹ vào trong lò luyện Thông Tiên?” Nghe thấy giọng điệu chất vấn của đệ đệ, Mạt Khánh Thiên cảm thấy bực bội "Trước giờ Mạt Vấn vẫn luôn tôn kính ông cụ, thế mà lần này lại tỏ thái độ như vậy. “Cậu ta giết người trong Tụ Tiên Các, chỉ có hai lựa chọn là bị giết hoặc đi vào lò luyện Thông Tiên. Chắc hắn đệ cũng biết rõ chuyện này!" |