当前位置:首页 >Nhận Định Bóng Đá >Truyện Sát Thủ Trùng Sinh_keo nha cai 5

Truyện Sát Thủ Trùng Sinh_keo nha cai 5

2025-01-12 02:30:08 [Thể thao] 来源:Fabet
"Hộc hộc...."

Tiếng thở dốc của hai con người hớt hải trên đường phố đông đúc,ệnSátThủTrùkeo nha cai 5 phía sau họ là đám học sinh đuổi theo, mặt chúng lăm lăm tức tưởi không có ý định bỏ qua. Hai người luồn lách qua lớp người, rồi Đông Quân đẩy những chiếc thùng ở các cửa hàng bên cạnh để chặn lối đi.

Phải đến khi Đông Quân kéo Huyền Thu vào một con hẻm nhỏ trốn, bên ngoài nghe thấy động tĩnh của đám học sinh kia, chúng bảo ban nhau chia ra tìm rồi lặn mất tăm từ lúc nào không hay.

Đông Quân liếc nhẹ xem xét tình hình rồi mới quay đầu vào thủ thỉ: "Chúng đi rồi."

Vừa dứt lời, Huyền Thu giáng ngay cái bạt tai vào má anh rồi đẩy anh ngã xuống đất, còn mình thì vội né tránh.

"Anh làm cái quái gì ở đây?"

"Anh chỉ vội đi qua, thấy em bị chúng bắt nạt nên anh...

"Im đi, anh đang theo dõi tôi đúng không? Có phải anh muốn hãm hại tôi như anh đã làm với chị tôi. Ba tôi đã kể hết rồi."

Đông Quân cũng không thể giải thích, anh không thể bao biện vì anh không thấy mình xứng đáng, nhưng anh vẫn cố chứng minh mình hoàn toàn không phải kẻ bám đuôi cô bé.

"Thực tình anh không bám đuôi em, hãy tin anh."

"Ha, tin anh?" - Huyền Thu nói với thái độ khinh bỉ. "Tin anh để khiến gia đình

tôi rơi vào hoàn cảnh khốn đốn thế này sao? Xin lỗi nhưng tôi không phải con ngốc.

Vì anh, vì anh mà ba tôi đã phải từ chức để bảo vệ chị tôi. Vì anh, mà chính tôi không thể có một ngày yên ổn mỗi khi tới trường. Anh muốn biết vì sao chúng bắt nạt tôi không?"

Đông Quân đau tới thấu lòng, anh không nghĩ mình đã khiến cho một gia đình hạnh phúc phải rơi vào hoàn cảnh như hiện giờ. Ở trong trại tù, anh cũng chỉ Ở mong ước được tự do nhưng giờ tự do rồi anh cũng không thể khiến người bị anh làm tổn thương được "tự do". Người đó và gia đình cô ấy vẫn đang phải sống trong "ngục tù" của xã hội, nơi họ bị người đời chê trách khinh khi.

Tất cả anh đều không nghĩ tới, ngay cả cô bé trước mặt anh cũng chỉ vì tội lỗi của anh gây ra mà không thể sống một sống của một học sinh bình thường.

Đông Quân bật người dậy, Huyền Thu lại nép mình đề phòng. "Anh tính làm gì?"

"Anh chỉ muốn nói lời xin lỗi, tội lỗi anh gây ra thực không thể tha thứ. Từ giờ anh sẽ không xuất hiện trước mặt em hay Huyền Mĩ."

Nói rồi anh lủi thủi bước qua cô, lẳng lặng không quay đầu về sau. Huyền Thu không quan tâm lời anh nói, đơn giản vì cô nghĩ tất cả lời anh nói đều là xảo ngôn. Mong rằng anh ta chết quách đi.

Những ngày sau đó anh ta cũng không quay trở lại thật, nhưng cô bé cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, ở trường luôn là đối tưởng để khi dễ bắt nạt, cái lí do cũng vì chị cô bé giao du với kẻ xấu, chúng còn đem chị cô ra làm trò đùa khi bêu rếu rằng cô ấy bị làm nhục bởi các vết thương trên cơ thể.

Ngày qua ngày Huyền Thu cũng chỉ chịu đựng, ba cô đã quá mệt mỏi với chị gái, không thể để ông ấy quan tâm tới việc này. Nhưng chính cô bé cũng đã mệt mỏi với việc này rồi.

Một ngày nọ, Huyền Thu tan học như thường ngày, cô rảo bước trên con phố đã vắng người. Trời đã trở đông nên không mấy ai xuất hiện ngoài đường nhiều.

Đây cũng chính là lúc đám quái xế bắt đầu lộng hành, chúng phi từ đầu phố rồi cuối phố, sang ngã ba, vỉa tay lái rồi bốc bánh xe lên cao. Huyền Thu đành đi nép vào vỉa hè tránh điều không mong muốn xảy ra.

Nhưng cô bé không biết mình đã trở thành đối tượng của nhóm quái xế này, chúng chặn lối đi, vây quanh cô.

Huyền Thu tái mép, ở trường bị đám học sinh bắt nạt cô đã chẳng thiết gì sợ hãi, nhưng với đám du côn này thì khác, tên nào tên nấy đều mang một gương mặt dữ tợn gai góc như nhau.

Cô bé hét lên kêu cứu nhưng chỉ khiến đám quái xế cười một tràng to, chúng bắt cô đi với chúng một chuyến nhưng bị từ chối, chúng chuyển sang ép buộc, kéo tay cô lôi đi. Huyền Thu phản kháng thì bị một tên giáng tay tát vào má.



"Con này thích bạo không thích nhu đúng không? Được rồi để xem mày còn ngang bướng thế nào."

Hắn định giở trò, tính xé áo Huyền Thu, cô bé gào lên khóc nhưng với thời tiết gió lạnh thế này, khó có ai còn đi qua đây, tất cả gian hàng bên cạnh đều đã đóng cửa.

Chợt đằng sau có tiếng thụi như xúc tác vào da thịt, tiếng thét lớn của một tên. Huyền Thu nằm ở dưới che mặt nức nở không dám nhìn, cô chỉ nghe tiếng đám quái xế chửi bới.

"Thằng nào đây? Tụi mày vào bẻ gãy chân nó cho tao."

(责任编辑:Thể thao)

    推荐文章
    热点阅读