Tài khoản “Bot bóc phốt trường trung học phổ thông số hai Giang Xuyên” có rất nhiều tin đồn về sóng gió lần này.
Thật thật giả giả,ệnÂmThầmBêkeo nha cai5 không thể phân biệt được.
Nhưng có một số tin tức trong bài đăng là sự thật khách quan, chẳng hạn như cách phân chia bạn nhảy của lớp một được chọn theo số thứ tự của mã học sinh, nữ chọn nam.
Mã học sinh của mỗi lớp đều được sắp xếp dựa theo độ tuổi, ngày sinh nhật của Ninh Hảo là 26 tháng 8, là người cuối cùng trong đám học sinh nữ, số thứ tự thứ hai mươi. Có nghĩa là cô không thể lựa chọn, chỉ đành ghép cặp với học sinh nam không được yêu thích nhất trong lớp.
Về phần tại sao Lý Thừa Dật lại đánh Uông Dương - Cái tên biết được từ trên Bot - Thì có nhiều ý kiến khác nhau.
Ban đầu lan truyền là vì Ninh Hảo, Lý Thừa Dật thích cô, còn Uông Dương làm bạn nhảy của cô, vậy nên Lý Thừa Dật muốn dạy dỗ cậu ta một chút.
Sau này học sinh của lớp một lại phản bác tới tấp, nói rằng Uông Dương thường ngày có quan hệ không tốt với các học sinh nam, ngay cả bạn cùng phòng cũng không muốn nói chuyện với cậu ta. Xảy ra mâu thuẫn lúc chơi bóng rổ chỉ là ngòi nổ thôi, sự việc không dính líu gì đến người đẹp cả.
Tiếp sau đó, nguyên nhân sự việc thay đổi xoành xoạch, không hề trùng lặp.
Mọi người đều đang bàn luận, tại sao Lý Thừa Dật đánh người lại không bị phạt, nhà trường phân biệt đối xử.
Cuối cùng chủ nhiệm giáo vụ của hội đồng trường đích thân tiết lộ chuyện lớn, người bị xử phạt ngược lại là Uông Dương.
Uông Dương chụp lén váy các bạn học sinh nữ suốt một thời gian dài, hình phạt là bị đuổi học.
Đồng thời, chủ nhiệm giáo vụ cũng nói, trong quá trình giải quyết chuyện này có một số học sinh nam cùng lớp mở khóa ngăn kéo, kiểm tra điện thoại và sử dụng bạo lực với người này cũng là hành vi không đúng. Lần này không xử phạt, sau này gặp phải tình huống tương tự thì phải báo cáo với giáo viên chủ nhiệm lớp và phòng giáo vụ ngay lập tức, không được áp dụng hình phạt riêng.
Từ đó không còn ai chất vấn cách xử phạt của nhà trường nữa.
Cho dù bố mẹ của Uông Dương không phải người bình thường, nhưng cũng không thể che giấu được việc rất nhiều học sinh nữ lớp một là người bị hại, phụ huynh của các bạn nữ có ý kiến rất lớn, nếu không xử lý tốt sẽ rất khó xoa dịu cơn giận của mọi người. Nói chung học sinh nam này đã mắc tiền án, ở lại trường cũng rơi vào hoàn cảnh khó khăn, chi bằng bố mẹ suy nghĩ thoáng một chút, nhanh chóng chuyển cậu ta sang trường cấp ba dân lập hoặc ra nước ngoài.
Trên hành lang quay về tòa nhà dạy học, phía sau truyền đến tiếng bàn luận của mấy học sinh nam:
“... Nghe nói có mấy ngàn tấm lận.”
“Mấy người kia chắc chắn có, chẳng hạn như Lục Chiêu Chiêu, Ninh Hảo, Lý Uyển Nguyệt, Vương Vĩ Nhiên…”
“Thường xuyên mặc váy, thích thể hiện sự dâm đãng…”
“Tên này ngu ngốc thật, nếu hào phòng chia sẻ thì ai lại đi tố cáo cậu ta chứ?”
“Ảnh thì sao? Xóa hết thì đáng tiếc quá.”
Máu xộc thẳng lên đầu mút dây thần kinh.
Văn Tư Hoàn vô thức siết chặt nắm đấm.
Nhưng lý trí đang nhắc nhở anh không có vốn liếng để thoải mái giải quyết ân oán hận thù như Lý Thừa Dật.
*
Văn Tư Hoàn không kìm được mà suy nghĩ.
Khi làm ra hành động anh hùng nghĩa hiệp này, Lý Thừa Dật có trộn lẫn lòng riêng muốn trả thù cho Ninh Hảo không?
Trong nhà trường dần có thay đổi ngầm, học sinh nữ mặc váy ngắn gần như tuyệt chủng rồi.
*
Vào một tiết tự học buổi tối, Văn Tư Hoàn đến phòng làm việc của giáo viên dạy toán hỏi bài xong, vừa ra khỏi cửa phòng làm việc thì nhìn thấy Ninh Hảo bước ra khỏi tòa nhà chính, đi từ phía Tây về phía Nam.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, anh đi theo qua đó.
Có lẽ là do hướng Ninh Hảo đi quá đáng ngờ.
Trong giờ học anh từng nghe mấy học sinh nữ ngồi gần tám chuyện, trong trường có một số cặp nam nữ lén lút yêu đương, thích nắm tay nhau đi dạo trên khoảng sân trống bên cửa Nam trong giờ tự học. Bởi vì phòng bảo vệ ở cửa Nam không có ai trực buổi tối, nếu bảo vệ phát hiện có người đi lại trong camera thì buộc phải chạy từ cửa Bắc tới, không tiện lắm. Mà họ cũng lười phải chạy qua chạy lại như vậy nên sẽ một mắt nhắm một mắt mở cho qua.
Thời gian này Ninh Hảo đi về phía Nam khiến sự tò mò vô nghĩa của anh lại bắt đầu tác oai tác quái.
Anh đi theo vài bước thì thấy Ninh Hảo rẽ hướng, đi về phía Đông.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Đi một vòng lớn, hóa ra cô đến sân thể thao ở phía Đông chạy bộ.
Văn Tư Hoàn thắc mắc giây lát thì hiểu ra, cô không đi con đường bình thường là để tránh lớp bảy. Chuyện xảy ra khi mới khai giảng kia vẫn để lại ám ảnh tâm lý cho cô.
Trên sân thể thao có bảy tám người chạy bộ, không tính là đông đúc.
Ninh Hảo chạy được năm vòng thì quay về, lại đi về phía tòa nhà thí nghiệm, chắc là cô muốn tới căn tin ăn khuya.
Văn Tư Hoàn bật cười, “cuộc sống về đêm” của cô phong phú thật.
Có điều, nơi cô đi hơi kỳ lạ, buổi tối trong tòa nhà chính không có người, tối đen như mực, học sinh nữ nhát gan thường sẽ không dám đến đó vào buổi tối.
Văn Tư Hoàn không đi thang máy, mà đi cầu thang bộ, nhìn thấy nơi nào có học sinh đi lại thì để ý một chút.