Lúc sau vì trật trôi nên Phương Vy tỉnh giấc,ệnQuyPhụcTráiTimVợYê
bd kq 24h nhìn người say mèm bên cạnh cô chỉ biết ngao ngán. Ở đây có chút không tiện nên cô muốn đưa anh về Lâm gia. Lòng tốt là vậy mà tên Lâm Chấn Lãng kia nằm
ì ra sofa không nhúc nhích.
Hàn Phương Vy thở dài, cảm thấy kiếp trước bản thân thật sự mắc nợ tên Chấn Lãng này. Đã yêu đơn phương không được đền đáp, bây giờ còn phải lo lắng chăm sóc anh. Chấn Lãng ôm chặt lấy cô rồi oẹ lên một cái khiến cô bất mãn.
Nếu không phải anh đẹp trai và giàu có thì em sẽ vứt anh ở đây ngay lập tức.
Bực tức nhưng Phương Vy vẫn phải lôi anh ra xe rồi chở anh về Lâm gia. Quản già vừa thấy cô đã niềm nở mở cửa.
-Hàn tiểu thư...
-Chú Trần, mau giúp con đỡ cái con heo nặng ký này lên lầu với.
-Dạ vâng.
Ông vui vẻ phụ giúp cô đưa Lâm Chấn Lãng lên lầu. Cách ông đối xử với cô gái này cũng đủ biết nhà họ Lâm đã chấm con dâu là ai. Tới phòng Chấn Lãng, cô đưa anh lại giường lập tức ném anh xuống. Vậy mà anh lại nửa tỉnh nửa mê ôm chặt lấy cô không buông. Quản gia Trần khẽ cười gượng.
-Tôi không làm phiền nữa ạ....
Quản gia Trần rời đi, Phương Vy nổi đóa trên đầu. Cô tức giận đẩy anh ra nhưng anh lại càng ôm chặt hơn. Cuối cùng là cô đành bỏ cuộc rồi nằm thiếp đi cùng anh trên giường.
Sáng hôm sau, Lâm Chấn Lãng nhíu mày mở mắt. Một trận đau đầu kéo đến khiến anh phải đưa tay vỗ nhẹ lên trán mình. Cảm nhận được một cánh tay của mình bị tê cứng, anh đưa mắt nhìn sang bên cạnh. Nhìn thấy Phương Vy, khóe môi anh khẽ cong lên một đường.
-Xinh đẹp thật.
Cảm ơn ạ.
Phương Vy liếc xéo anh ngồi dậy. Cả cơ thể cô đau nhức vì đêm qua phải ngủ chặt trội. Thấy cô bóp vai bóp cổ đủ kiểu khiến anh bật cười.
-Anh xin lỗi.
-Xin lỗi thì có thể khiến em hết đau mỏi sao?
Chấn Lãng đưa tay bóp bóp vai cho cô như muốn chuộc lỗi. Phương Vy thoải mái tận hưởng.
-Hôm nay, cùng đi ăn sáng với em không?
-Em đang mỏi như vậy thì đi đâu? Anh gọi tài xế mang đồ cá nhân tới.
(责任编辑:Thể thao)