Buổi khai giảng đẫm nước mắt
“Con cảm ơn món quà các thầy cô đã trao cho con. Bây giờ,ấtmộtchânnamsinhungthưkiênđịnhgiấcmơđilàmtrảnợchogiađìty le bong 88 con chỉ có một mong muốn duy nhất là trong ngôi trường này chỉ có một mình con bị cái bệnh này thôi. Vì con không muốn thêm bất cứ bạn nào bị bệnh giống con nữa”, câu nói mới chỉ cách đây gần 1 năm từ cậu con trai Lê Minh Quang vẫn còn ám ảnh trong tâm trí anh Lê Duy Hưng (45 tuổi, trú tại phố Cốc Hạ 2, phường Đông Hương, thành phố Thanh Hoá, tỉnh Thanh Hoá). Ngày hôm đó, anh đứng dưới sân trường con, ôm mặt khóc nức nở. Người đàn ông dù mạnh mẽ đến mấy cũng có lúc không thể kìm nén được cảm xúc trước những điều hồn nhiên tận sâu đáy lòng con mình nói ra.
Cha con anh Hưng đang "chiến đấu" với căn bệnh ung thư |
Hôm nay, chợt nhớ đến khoảnh khắc đấy, đã 2 năm kể từ ngày Quang bị cắt chân, anh lại thấy tê tái trong lòng. Tất cả đến với anh như một cơn ác mộng, lắm lúc anh chỉ muốn choàng tỉnh dậy, thấy con mình được khỏe mạnh như một đứa trẻ bình thường khác.
Tháng 5/2018, cháu Lê Minh Quang bị sưng chân phần dưới đầu gối. Đưa con đi khám tại Bệnh viện đa khoa Thanh Hà (thành phố Thanh Hoá), các bác sĩ chẩn đoán chấn thương do nghịch ngợm, va đập mạnh. Truyền kháng sinh 1 tuần, những cơn đau ngày một dồn dập hơn đến với cháu.
Quá sốt ruột, anh Hưng lặn lội ra Hà Nội, tìm đến Bệnh viện Đại học Y làm xét nghiệm. Cầm tờ giải phẫu bệnh trên tay, anh không tin vào mắt mình khi bác sĩ kết luận cháu Quang mắc bệnh ung thư xương. Anh Hưng một lần nữa đưa con sang Bệnh viện Việt Đức làm lại xét nghiệm. Kết quả thêm một vết dao cứa vào sâu tâm can anh.
Từ ngày biết con mắc căn bệnh hiểm nghèo, anh quyết cùng con giành giật lấy sự sống. Tháng 7/2018, người cha khốn khổ đó phải chứng kiến con lên bàn mổ phẫu thuật cắt chân. Đứa con khỏe mạnh, nhanh nhẹn của anh ngày nào đã trở nên tàn phế, không những vậy tính mạng còn bị đe dọa.
Quyết tâm đi làm trả nợ gia đình
Không muốn con tuyệt vọng sau những ngày tháng dài điều trị, bằng sự động viên không ngừng, anh Hưng đã giúp con trở thành một “chú lính chì” dũng cảm trên giường bệnh. Anh cố gắng để con lạc quan, tin vào một tương lai tốt đẹp hơn.
Mặc dù vậy, anh Hưng vẫn đang giữ một nỗi lo khác. Hiện tại, số tiền gia đình anh vay mượn đã lên đến hơn 400 triệu đồng. Mỗi tháng tiền hoá chất ngoài danh mục bảo hiểm cho con hết hơn 14 triệu đồng, chưa tính đến chi phí sinh hoạt cho hai cha con ở bệnh viện.
Nỗi đau bệnh tật không làm nhụt chí của Quang |
Trước đây, vợ chồng anh làm lao động tự do nhưng vì vào bệnh viện chăm con, anh buộc phải nghỉ làm, thu nhập giảm sút khiến kinh tế càng thêm khó khăn. Điều khiến anh Hưng được an ủi phần nào là cháu Quang rất lạc quan. Khát khao được cắp sách tới trường giúp cháu chống trả lại tác dụng phụ của hoá chất một cách quyết liệt.
Thông thường, mỗi người bệnh truyền hoá chất vào đều bị nôn. Tuy nhiên, cháu Quang cố gắng không nôn vì muốn giữ lại chút chất dinh dưỡng sau khi ăn uống vào nhằm tránh phải kích bạch cầu, tiểu cầu. Cháu sợ bố lại tốn thêm tiền nếu mình bị suy nhược giống các bạn.
Những chai hoá chất nặng không hề làm nhụt đi ý chí của Quang. Cháu mong mỏi được về nhà đi học. Suốt mấy năm bị bệnh, qua mỗi đợt được nghỉ truyền, cháu lại đến lớp 5 ngày. Chính vì vậy, cháu vẫn được lên lớp đều đặn.
Thời điểm hiện tại, Quang đang bước vào lớp 9. Căn bệnh ung thư xương đã di căn vào phổi, cháu vẫn cố gắng chiến đấu để kịp cho kỳ thi lên cấp 3.
“Giờ bị cắt chân rồi nên cháu chỉ dám mơ ước làm nghề vi tính thôi ạ. Nghề đấy được ngồi không phải đi lại. Cháu muốn làm nghề vi tính để trả nợ cho bố mẹ đã tốn kém điều trị cho cháu”, giọng Quang vẫn hồn nhiên ngay cả khi vừa truyền xong hoá chất.
Chứng kiến nghị lực phi thường từ con, anh Hưng chỉ cầu mong có một phép màu xảy ra. Nhưng số phận của con trai anh giờ đây mong manh hơn bao giờ hết.
Phạm Bắc
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: