Truyện Ngủ Cùng Sói_ti so nha
发布时间:2025-03-11 09:29:45 作者:玩站小弟
我要评论

Tin thể thao 24H Truyện Ngủ Cùng Sói_ti so nha。
Người ta thường nói: “Phụ nữ như cây dương cầm,ệnNgủCùngSóti so nha nếu được nghệ sĩ tài ba diễn tấu sẽ tạo nên một bản nhạc hay, nếu vào tay nghệ sĩ tầm thường, chí ít cũng còn là một bản nhạc, nhưng nếu gặp phải người không biết chơi đàn, e rằng không còn là nhạc nữa...”
Còn tôi, tôi không biết người chơi đàn như thế nào...
Có người nói với tôi: “Em không cần phải chơi đàn, chỉ cần ngồi cạnh cây đàn cũng đã giống như những bản nhạc của Mozart làm say đắm lòng người rồi...”
Mozart ư!
Đó là nhà soạn nhạc tôi sùng bái nhất, không phải vì những bản nhạc của ông làm say đắm lòng người mà vì ông có thể tấu lên những bản nhạc cao quý và thuần khiết của tâm linh ngay cả trong hoàn cảnh khốn khó. Cả đời ông nhận được rất ít niềm an ủi, động viên nhưng vẫn hết lòng đem âm nhạc tưới mát cho những trái tim khô cạn.
Chơi xong một bản nhạc, tôi không còn hứng tiếp tục nữa, từ từ đứng dậy cúi chào, mỉm cười với chủ tiệc là Mạnh Huân.
Mạnh Huân rất lịch sự nâng tay tôi, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mu bàn tay tôi rồi nói: “Cảm ơn bản nhạc của em! Thật tuyệt vời! Tiếng đàn và cả em nữa... đều rất tuyệt!”
“Cảm ơn!” Tôi cũng lịch sự mỉm cười đáp lại.
“Em có thể cho anh một cơ hội không?” Anh ta nắm chặt tay tôi. Bàn tay to rộng, ấm áp nhưng tiếc rằng nó không thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của tôi.
Tôi mỉm cười rút tay lại, lịch sự cáo lỗi: “Xin lỗi anh, nhờ anh nói với Lucia, tôi có việc phải về trước.”
“Anh sẽ như cây dương cầm, đem đến cho em niềm vui và sự mãn nguyện...”
“Dương cầm chưa bao giờ đem lại cho tôi niềm vui.”
Có lẽ anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng tôi đang phải dùng tiếng đàn để lãng quên niềm vui từng có, học cách chịu đựng đau khổ.
Đây là lần thứ n tôi từ chối Mạnh Huân. Tôi đang định rời khỏi đó thì một bồi bàn tiến đến, lén nhìn Mạnh Huân ngồi bên cạnh tôi với vẻ e ngại, hai tay dâng lên một tấm séc, ấp úng nói: “Có một vị khách nói sau khi bữa tiệc kết thúc, ông ấy muốn mời cô ăn tối...”
Tôi lạnh lùng lướt nhìn tấm séc, ánh mắt lập tức bị thu hút vào đó, không phải vì trên đó có những con số không chẳng thể đếm xuể mà vì chữ ký cứng cáp mà bay bổng - Hàn Trạc Thần.
Tôi kinh hoàng nhìn ngó xung quanh, vội tìm một hình bóng trong ký ức. Chỉ sau vài giây, tôi nhìn thấy hắn ngồi trên chiếc sofa, vẫn trang nhã như xưa.
Còn tôi, tôi không biết người chơi đàn như thế nào...
Có người nói với tôi: “Em không cần phải chơi đàn, chỉ cần ngồi cạnh cây đàn cũng đã giống như những bản nhạc của Mozart làm say đắm lòng người rồi...”
Mozart ư!
Đó là nhà soạn nhạc tôi sùng bái nhất, không phải vì những bản nhạc của ông làm say đắm lòng người mà vì ông có thể tấu lên những bản nhạc cao quý và thuần khiết của tâm linh ngay cả trong hoàn cảnh khốn khó. Cả đời ông nhận được rất ít niềm an ủi, động viên nhưng vẫn hết lòng đem âm nhạc tưới mát cho những trái tim khô cạn.
Chơi xong một bản nhạc, tôi không còn hứng tiếp tục nữa, từ từ đứng dậy cúi chào, mỉm cười với chủ tiệc là Mạnh Huân.
Mạnh Huân rất lịch sự nâng tay tôi, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mu bàn tay tôi rồi nói: “Cảm ơn bản nhạc của em! Thật tuyệt vời! Tiếng đàn và cả em nữa... đều rất tuyệt!”
“Cảm ơn!” Tôi cũng lịch sự mỉm cười đáp lại.
“Em có thể cho anh một cơ hội không?” Anh ta nắm chặt tay tôi. Bàn tay to rộng, ấm áp nhưng tiếc rằng nó không thể sưởi ấm trái tim lạnh giá của tôi.
Tôi mỉm cười rút tay lại, lịch sự cáo lỗi: “Xin lỗi anh, nhờ anh nói với Lucia, tôi có việc phải về trước.”
“Anh sẽ như cây dương cầm, đem đến cho em niềm vui và sự mãn nguyện...”
“Dương cầm chưa bao giờ đem lại cho tôi niềm vui.”
Có lẽ anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng tôi đang phải dùng tiếng đàn để lãng quên niềm vui từng có, học cách chịu đựng đau khổ.
Đây là lần thứ n tôi từ chối Mạnh Huân. Tôi đang định rời khỏi đó thì một bồi bàn tiến đến, lén nhìn Mạnh Huân ngồi bên cạnh tôi với vẻ e ngại, hai tay dâng lên một tấm séc, ấp úng nói: “Có một vị khách nói sau khi bữa tiệc kết thúc, ông ấy muốn mời cô ăn tối...”
Tôi lạnh lùng lướt nhìn tấm séc, ánh mắt lập tức bị thu hút vào đó, không phải vì trên đó có những con số không chẳng thể đếm xuể mà vì chữ ký cứng cáp mà bay bổng - Hàn Trạc Thần.
Tôi kinh hoàng nhìn ngó xung quanh, vội tìm một hình bóng trong ký ức. Chỉ sau vài giây, tôi nhìn thấy hắn ngồi trên chiếc sofa, vẫn trang nhã như xưa.
相关文章
- Táo bạo có thể cho chúng ta có can đảm bày tỏ quan điểm bất đồng thay vì chôn vùi nó - và do đó ngăn2025-03-11
Người đàn ông khoả thân giữa cao tốc khiến tài xế 'hết hồn'
Sự việc xảy ra trên đường cao tốc N1 ở Midrand (Gauteng, Nam Phi) trong khi Michelle Botha đang cùng2025-03-11Những hành vi vi phạm nào sẽ bị trừ điểm trên giấy phép lái xe?
Giấy phép lái xe mới sẽ được tính điểm. (Ảnh minh họa: Duy Vũ)Chính phủ vừa đồng ý vớiđề xuất tính đ2025-03-11Mourinho lo Son Heung Min, tuyển Hàn Quốc dính Covid
Liên đoàn Bóng đá Hàn Quốc thông báo, 4 cầu thủ và 1 thành viên BHL đội tuyển Hàn Quốc có kết quả dư2025-03-11- Sau ít phút đầu nhập cuộc chậm chạp, MU bất ngờ dồn lên và tạo ra sức ép khá lớn về phía khung thành2025-03-11
Bộ trưởng Y tế: Quy trình tiêm vaccine Covid
Sáng 6/3, Bộ Y tế tổ chức hội nghị trực tuyến triển khai kế hoạch tiêm chủng vắc xin Covid-19 với 702025-03-11
最新评论