“Đây là cổng vào khu vực thứ 2.”
Nơi cậu tới cùng với Haruna bị rễ cây bủa vây.
Chỉ còn lại một lối đi rất hẹp vừa đủ cho một người hoặc một Elf đi qua.
Sau khi đi qua nơi đó,
đội hình scotland lối đi mở rộng ra trở lại, nhưng không một ai có thể nhận ra chỗ này nếu không chú ý rất kĩ.
“Từ chỗ này trở đi, tụi em chưa thể gỡ toàn bộ số bẫy. Quái vật thi thoảng cũng xuất hiện nữa.”
Khu vực đầu tiên đã được các Adventurer dọn dẹp sạch, nhưng công việc ở khu vực thứ hai vẫn đang được thực hiện.
Các Adventurer cẩn trọng dò dẫm vô số ngã rẽ, tìm đường đi qua.
“Chase-nim!”
“Ồ… Weed-nim đã tới rồi. Hahaha.”
Cậu gặp lại Adventurer Chase và bắt đầu trinh sát khu vực thứ hai.
“Tôi đang vẽ một tấm bản đồ. Đây thực sự là một hầm ngục lớn, nhưng với một ngàn người chơi, việc này sẽ hoàn thành vào đêm nay.”
“Tôi hiểu rồi. Tôi rất cảm kích sự hỗ trợ của mọi người trong việc ngăn chặn Kaybern.”
“Tôi rất vui lòng nhận sự cảm kích này. Là một Adventurer, tôi biết rất rõ những gì Weed-nim đã làm cho Lục địa Versailles. Anh đã đi tiên phong thực hiện những nhiệm vụ khó khăn mà không một ai có thể, giống như vụ Giáo hội Embinyu vậy, và thậm chí anh còn gồng gánh trách nhiệm dẫn dắt chúng tôi.”
Một pha vuốt mông ngựa kinh điển.
Bất cứ nơi nào cậu đi tới, cậu đều quá quen với những lời ca tụng như thế này.
‘Những lúc này, cần phải khiêm tốn.’
Weed liếm mép cho trơn mồm.
“Hmm-hmm. Tôi chỉ là làm những gì mình muốn làm thôi. Tôi nghĩ rằng tôi cần phải ngăn chặn Giáo hội Embinyu vì mọi người.”
“Thế giới sẽ trở nên yên bình hơn nếu Weed-nim thống trị toàn Lục địa Versailles.”
“Tất nhiên rồi. Mọi người sinh sống trong hạnh phúc là mục tiêu của tôi mà.”
Đây không hoàn toàn là một lời nói dối
Chỉ là mục tiêu thực sự của cậu là tiền thuế từ những người sống trong hạnh phúc đó.
Cậu chào hỏi nhanh với Adventurer Leboy và những người chơi nổi tiếng khác.
“Mọi người không mệt chứ.”
“Không hề gì, những hầm ngục đen tối ẩm thấp là nhà của tôi. Mùi hương từ cây cối ở đây rất thoải mái và tôi có rất nhiều bạn bè để hứng lên thì nhậu nhẹt. Tất nhiên chúng tôi chỉ uống đủ để không ảnh hưởng tới các Adventurer.”
Các Adventurer thực sự tận hưởng việc đối đầu với quái vật và gỡ bẫy.
Mỗi chuyến phiêu lưu không bao giờ đảm bảo mang lại thành công, cũng như không đảm bảo họ sẽ có phần thưởng lớn.
Đây là một công việc mà không ai có thể làm được trừ phi họ thực sự đam mê nó.
“Tiến lên nào, Đế chế Arpen sẽ mạnh tay thưởng cho nhiệm vụ này.”
“Thật sao?”
“Đúng vậy. Việc khai phá những di tích lịch sử và hầm mỏ của tất cả các Adventurer sẽ được Đế chế hỗ trợ.”
Lời của Weed rất có sức nặng trước mọi người.
Rất khó để có thể rút lại lời mình đã nói ra, nhưng cậu cực kỳ chắc chắn rằng những Adventurer sẽ mang lại cho cậu những thành quả vượt xa khoản đầu tư của cậu.
‘Rồi sẽ có lúc họ thất bại. Họ sẽ được thưởng nếu thành công. Nhưng, thất bại thì mình sẽ vô can.’
Những câu chuyện về thành công sẽ khiến mọi người quên đi nỗi sợ về thất bại và hy vọng nhỏ nhoi.
Những thành phố lớn đã bị Kaybern phá hủy, và những khu vực bị quái vật xâm chiếm cũng được gạt ra khỏi danh sách.
Mỗi nhà đài đều nhận thức được sự hủy diệt của Lục địa Versailles, nhưng vẫn có một làn sóng thay đổi không ai ngờ tới.
– Đây có phải Morata không các mày. Tao mở một cửa hàng trái cây ở đây và không biết cái mòe gì đang xảy ra? Vừa mở buổi sáng, đến trưa đã phải đóng cửa vì hết hàng.
– Tao đang ở Công viên Nước Puhol. Cứ tưởng đám dân chơi đang bận sợ té đái ra quần, thế mà chúng nó còn đang quẩy tưng bừng kìa! Đám rich-kid từ Lục địa Trung tâm vẫn đang tích cực ùa về đây nữa đấy.
– Tất cả những lô đất ở xa công viên nước đều đã được bán. Cơn sốt đất này đã gây ra việc giá đất tăng vọt.
– Bọn mày có nhớ vụ Guild Hermes và Đế chế Haven sụp đổ sau trận đánh tại Đồng bằng Garnav không, sau đó hàng đống vật phẩm cao cấp được tuồn ra thị trường … Cứ tưởng giá sẽ giảm, ai ngờ vẫn tăng phi mã.
– Những hầm ngục và các bãi săn tràn ngập người chơi.
– Các thành phố cũng đông đúc người chơi. Đông như quân Nguyên, à không, gấp mấy lần quân Nguyên.
Các thành phố bị hủy hoại và các thảm họa tự nhiên đã làm giảm năng suất nông nghiệp.
Một Lục địa Versailles như thiên đường giờ rơi vào mối nguy hiểm rất lớn và hỗn loạn. Tuy nhiên, hoạt động của những người chơi vẫn tăng đáng kể.
– Đéo hiểu sao, nhưng Đà Nẵng là một nơi đáng sống, còn Royal Road là một nơi đáng chơi:v
– Tao còn nhiều việc muốn làm quá, và còn 1 đống việc phải làm nữa.
– Đoạn thời gian này nguy hiểm vãi nồi, nhưng rất tuyệt. Tao nghĩ là cần phải bung lụa đi các mày ạ. Haha.
Các Farmer trông nom mùa màng và dồn hết công sức để giảm thiểu tổn thất từ cơn mưa đen.
Các Merchant đi khắp lục địa với toa xe hàng của mình và cung cấp những nhu yếu phẩm bị thiếu hụt. Những người chơi với các class khác nhau hoạt động tích cực hơn hẳn như thể họ vừa tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài.
Đối mặt với nguy hiểm, mọi người dường như tận hưởng trò chơi hơn rất nhiều.
Họ tích cực đi săn, sản xuất, thu thập và tận hưởng kỳ nghỉ.
Những thành phố bị phá hủy, nhưng những người chơi không có nhà cửa không hề biến mất hoàn toàn.
Lâu đài Evaluk và Thành phố Tự do Somren được cư dân tại đó và người chơi sửa chữa.
“Morata được gây dựng nên từ đống đổ nát. Vậy nên chúng ta cũng có thể làm được!”
“Hãy gây dựng lại mọi thứ. Đế chế Arpen sẽ hỗ trợ chúng ta.”
(责任编辑:Nhận Định Bóng Đá)