当前位置:当前位置:首页 >Thể thao >Truyện Vi Quang_nhận định trận roma 正文

Truyện Vi Quang_nhận định trận roma

[Thể thao] 时间:2025-01-11 08:54:58 来源:Fabet 作者:World Cup 点击:156次
Vi Quang - Ngư Sương

Editor: phuong_bchii

Beta: LZ

——————————

Chương 8: Ôm

Giống như một đạo sấm rền,nhận định trận roma Tô Anh bên tai ong ong, cô ấy hồ nghi móc móc lỗ tai mình, không dám tin hỏi: "Cậu nói cái gì?"

Cố Khả Hinh nghiêng đầu, vẻ mặt như thường ánh mắt bình tĩnh, giống như vừa mới nói câu nói kia không phải cô, lúc cô nhìn sang, Tô Anh hỏi ngược lại: "Cậu nghiêm túc?"

Ra mắt nhiều năm như vậy, chỉ riêng về ngoại hình của cô đã có rất nhiều người mù quáng lao vào. Hai năm đầu mới ra mắt đã có không ít ông chủ muốn bao dưỡng cô, trong giới thì có vô số bậc tiền bối, chỉ cần cô có chút rung động, bây giờ cũng không thể rơi vào tình cảnh này. Chính vì cô không chịu nên hai năm đầu đã chịu đủ khổ sở, sau đó cùng Cận Kỳ thành công lăng xê hai bộ phim của riêng mình, có chỗ đứng trong giới, nhiều fan và hậu bối cũng lao vào, mơ tưởng có thể vào phòng cô, trèo lên giường cô. Năm ngoái, nam diễn viên mới nổi hợp tác còn không hề che giấu sự ngưỡng mộ dành cho cô, hy vọng cô có thể cho hắn một cơ hội, nhưng lại bị gửi một thẻ người tốt.

Người ngoài nhìn thấy cô dễ nói chuyện, tính tình ôn hòa, tựa hồ vừa đẩy liền ngã nhưng trên thực tế, cô đối với tình cảm có tiếng là "thói ở sạch", đừng nói tiến phòng cô, mà ngay cả có thể đứng ở bên cạnh cô, đều lác đác không có mấy. Lần ăn tết kia hai người nói chuyện phiếm, nói đến chuyện phòng the, cô ấy tò mò hỏi Cố Khả Hinh một chút nhu cầu cũng không có sao? Dù sao đi theo cạnh cô mấy năm, còn chưa từng thấy cô thân thiết với ai, Cố Khả Hinh giơ tay của mình lên hỏi cô ấy: "Đôi tay này đáng giá không?"

"Đáng giá chứ." Cô ấy ngơ, đôi tay này thiếu chút nữa mua bảo hiểm với giá trên trời, được vô số người khen là đôi tay vàng, có ma lực, đôi tay này không đáng tiền vậy thì không có tay nào đáng giá cả.

Cố Khả Hinh tựa như bây giờ cười: "Cho nên mình dùng bàn tay đáng giá này đi lấy lòng người khác, không cảm thấy lãng phí sao?"

Cô ấy nghĩ một chút rồi gật đầu, lãng phí, quá lãng phí, quả thực phí phạm của trời!

Cố Khả Hinh thấy cô ấy gật đầu lại nói: "Cho nên đôi tay này, chỉ có thể lấy lòng chính mình."

Hay! Có thể đem việc tự thoả mãn nói đến thoát tục cao thượng còn kéo lên giá trị quan như vậy, ngoài cô ra không có người thứ hai, cô ấy lúc đó im lặng một chút, mới phát hiện mình đã bị Cố Khả Hinh cuốn vào.

Nhưng không nghĩ tới, đôi tay này hiện tại cũng bắt đầu muốn lấy lòng người khác.

Cố Khả Hinh nghe cô ấy nói vậy cười: "Lấy lòng người khác?"

"Chứ không phải sao?" Tô Anh nhìn thấy Cảnh Viên cách đó không xa đi tới, cô ấy từ bên cạnh cầm chai nước khoáng, tiến đến bên tai Cố Khả Hinh nhỏ giọng nói thầm: "Vừa rồi không phải cậu còn nói muốn ngủ với người ta sao?"

"Ngủ với cô ấy thì mình phải ra tay sao?" Cố Khả Hinh nghiêm trang nói: "Mình cũng có thể nằm hưởng thụ mà."

Tô Anh thiếu chút nữa phun một ngụm nước lên người Cảnh Viên mới vừa đi tới!

Cảnh Viên đi tới liền nhìn thấy Tô Anh mang theo cái đuôi xám xịt chạy đi, nàng có chút tò mò, nhưng không hỏi, nàng và Cố Khả Hinh cũng chưa quen thuộc đến vậy, chớ nói chi là cùng trợ lý của cô, gật đầu xã giao mà thôi.

Nàng ngồi xuống lấy kịch bản ra, hỏi: "Cần đối chiếu lại lần nữa không?"

Vừa rồi nàng chỉ sờ đến cảm giác, còn chưa diễn ra, cũng không chắc mình có hoàn toàn lĩnh ngộ hay không, còn muốn diễn lại một lần. Cố Khả Hinh nghiêng đầu nhìn nàng, đây là nơi nghỉ ngơi của diễn viên chính, che rất nhiều ô bàn ghế, cô và Cảnh Viên ngồi dưới ô, phía sau Cảnh Viên là nắng gắt, có ánh mặt trời nhỏ chiếu vào trên bắp chân nàng, da thịt trắng đến phản quang, không nhìn thấy lỗ chân lông. Bắp chân thẳng tắp tinh tế, còn đi một đôi dép lê dùng để quay phim, đầu ngón chân lộ ra bên ngoài, sơn móng trong suốt, cuộn tròn lại, mềm mại đáng yêu không nói nên lời.

Dù sao cũng mới hơn hai mươi tuổi, tuy rằng trong trẻo nhưng lạnh lùng ngạo khí, so với bạn cùng lứa tuổi thì trưởng thành và kín đáo hơn, nhưng thiên tính và đặc thù thuộc về cái tuổi này nên có vẫn chưa bị xóa bỏ hoàn toàn.

Hơn nữa khuôn mặt này, tuy rằng ngũ quan mở rộng, nhưng lăng giác còn lộ ra ngây ngô không rõ ràng, phải dùng trang điểm mới có thể hoàn toàn che giấu.

Cố Khả Hinh hoàn hồn, ánh mặt trời chói mắt đến mức cô nheo mắt, quay về phía Cảnh Viên: "Cô đi trang điểm lại trước đi, xong rồi chúng ta thử thêm lần nữa."

Cảnh Viên ngẩng đầu đối diện với ánh mắt cô, là loại ánh mắt rất ôn hòa, cưng chiều, dung túng, mặc cho người trước mặt cố tình gây sự như thế nào cô đều nhận hết. Cảnh Viên trong nháy mắt cho rằng mình là bạn nhỏ vừa trưởng thành không hiểu chuyện.

Bạn nhỏ? Nàng lắc đầu: "Được."

Cố Khả Hinh nhìn bóng lưng nàng rời đi, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt thâm u.

Người này sao có thể nghe lời như thế. Bên trong là cục cưng ngoan ngoãn, hình tượng bên ngoài lại hoàn toàn không phù hợp, cô đột nhiên có chút hiểu vì sao Cảnh Viên không thích nói chuyện, nàng như vậy, vừa mở miệng liền bại lộ.

Cảnh Viên trang điểm xong cũng chưa kịp đối diễn với Cố Khả Hinh đã bị Kỳ Liên kéo qua, trước camera, ba người đứng cùng một chỗ, Kỳ Liên nói: "Cảnh tiếp theo rất quan trọng, nhất định phải nắm chắc cảm xúc thay đổi của nhân vật."

Vừa nói đến cảnh diễn ông ta liền vô cùng nghiêm túc, không có cợt nhả như bình thường. Cảnh Viên cùng ông hợp tác ba ngày, coi như là biết điểm ấy, không do dự, nàng đồng ý: "Được."

Kỳ Liên nói xong nhìn nàng, lại thêm một câu: "Không cần có áp lực, cảnh này không dễ quay, chúng ta thử qua một lần trước."

Ông cũng không trông cậy vào có thể qua trong một lần, Kỳ Liên làm đạo diễn lâu như vậy, bất kể là quay quảng cáo hay là phim truyền hình hay là MV đều cực ít có tình huống qua trong một lần, vậy nên ông đã chuẩn bị đầy đủ thời gian dùng để quay cảnh này.

Cảnh Viên nhìn về phía Cố Khả Hinh, nhìn thấy cô khẽ gật đầu, nàng hít sâu một hơi, bắt đầu nhớ lại cuộc đối thoại vừa rồi với Cố Khả Hinh.

"Đàn dương cầm chính là tín ngưỡng của Văn Bắc, đến một ngày khi tín ngưỡng này ầm ầm sụp đổ, cô ấy không thể tiếp tục nữa, cô cảm thấy cô ấy sẽ như thế nào?"

Cô ấy sẽ suy sụp.

"Cô có điều gì mà bản thân yêu thích đến mức coi nó là tín ngưỡng không?"

Nàng có.

(责任编辑:Cúp C1)

    相关内容
    精彩推荐
    热门点击
    友情链接