Truyện Vạn Quân Tâm_tỷ lệ kèo ma cao

(Văn án)

 

Vào ngày đại hôn,ệnVạnQuânTâtỷ lệ kèo ma cao trưởng tỷ mới mất chồng của ta đột nhiên bị sảy thai, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc. 

 

Phu quân đang chuẩn bị bái đường cùng ta thì bất chợt bỏ ta lại, đứng chờ ngoài khuê phòng của tỷ tỷ suốt một ngày hai đêm. 

 

Ngày thứ ba, cuối cùng hắn cũng trở về. 

 

Nhưng lại lao thẳng vào hỉ phòng, bóp cổ ta: "Hứa Minh Vãn, ngươi rốt cuộc có trái tim không? Minh Ngọc đang ở ranh giới sinh tử, vậy mà ngươi vẫn còn mặt mũi an nhiên làm Vương phi của mình sao?"

 

1

 

Ta là cháu gái út của Thái Phó, vì trưởng tỷ thân thể yếu ớt, mẫu thân bận chăm sóc nên từ nhỏ ta đã được nuôi dưỡng bên cạnh tổ mẫu. 

 

Tổ mẫu lúc trẻ là tài nữ có tiếng, vì vậy ta được dạy dỗ trở thành người hiểu biết lễ nghĩa. 

 

Theo lý mà nói, ta phải là quý nữ đắc ý nhất chốn kinh thành, nhưng năm mười bốn tuổi, tổ phụ và tổ mẫu lần lượt qua đời, từ đó ta trong cái nhà này liền giống như một người ngoài.

 

Trưởng tỷ biết làm nũng để giành được sự sủng ái, lại thường xuyên đau ốm, chỉ cần không vừa ý một chút là liền ho ra máu.

 

Vì vậy, tất cả sự yêu thương của gia đình đều dành cho tỷ ấy.

 

Ta thường xuyên giống như một người ngoài cuộc, nhìn bọn họ cả nhà vui vẻ hòa thuận, mà ta, thường xuyên ngồi ngẩn ngơ một mình trong phòng của tổ phụ tổ mẫu.

 

Năm ta mười sáu tuổi, trưởng tỷ mười tám tuổi cuối cùng cũng xuất giá.

 

Mẫu thân vì nhớ nhung trưởng tỷ mà đổ bệnh một trận, ta liền vừa hầu hạ bệnh vừa thay bà quản lý chuyện trong phủ đâu ra đấy.

 

Ta đã nghĩ rằng sau khi trưởng tỷ xuất giá, mẫu thân cuối cùng cũng sẽ nhìn đến ta.

 

Nhưng không ngờ rằng câu đầu tiên bà nói sau khi khỏi bệnh lại là: "Con rốt cuộc có bao nhiêu sắt đá? Trưởng tỷ của con gả đi ngoại thành, vậy mà con một chút cũng không buồn bã?"