您现在的位置是:Fabet > Thể thao

Truyện Tôi Làm Thiên Sư Ở Giới Giải Trí_kết quả trực tuyến bóng đá hôm nay

Fabet2025-01-16 12:02:27【Thể thao】1人已围观

简介Tin thể thao 24H Truyện Tôi Làm Thiên Sư Ở Giới Giải Trí_kết quả trực tuyến bóng đá hôm nay

"Không phải anh nhất quyết bắt chú xuất viện."

Anh Lâm - người đại diện đang lái xe chở Tô Nhiên nói: "Tiết mục này chúng ta đã tuyên truyền trên Weibo rồi,ệnTôiLàmThiênSưỞGiớiGiảiTríkết quả trực tuyến bóng đá hôm nay ngày cũng đã định, nếu chúng ta muốn đổi ngày, không nói đến tiền bồi thường không trả nổi, đám antifan đó chắc chắn lại bịa đặt vớ vẩn."

Tô Nhiên gật gật đầu, săn sóc mà nói: "Em biết mà, làm phiền anh Lâm rồi."

Lâm Sâm nghe được lời này trong lòng lập tức thoải mái hơn nhiều.

Anh làm người đại diện của Tô Nhiên từ mấy năm trước, từ cái thuở mới vào nghề còn vất vả. Lúc đó anh cho rằng Tô Nhiên lớn lên đẹp, lại hiểu chuyện, nghĩ rằng bồi dưỡng một hai năm là có thể nổi tiếng.

Ai biết được vận khí của Tô Nhiên lại xấu như vậy, vài dự án hợp tác liên tiếp bị người ta cướp, gần đây nhất có một bộ phim truyền hình hot một chút, vì kĩ thuật diễn chưa tốt mà bị antifan điên cuồng bôi đen một đợt. Vì thế những người qua đường cũng đều cảm thấy diễn xuất của cậu diễn viên này vô cùng nát.

Từ khi Lâm Sâm dẫn dắt Tô Nhiên đến nay có một tâm niệm là ngày nào đó có được nhìn thấy tên cậu trên đầu đề Weibo. Ai nghĩ lúc này cái tag "Tô Nhiên cút khỏi giới giải trí" lại lên đầu đề.

Đứa nhỏ này vận may cũng quá kém rồi, đi đứng thế nào mà lại ngã từ trên lầu xuống, đành nằm viện hơn một tháng liền. Nhưng cũng không hiểu tại sao Lâm Sâm lại cảm thấy lần ngã này có chút tốt, sau lần đấy Tô Nhiên nhìn có vẻ thuận mắt hơn nhiều.

"Anh là người đại diện của chú, những việc này có gì đâu mà làm với chả phiền."

Lâm Sâm đánh tay lái rẽ vào giữa con đường, bây giờ tuy chỉ mới là 8 giờ sáng nhưng trên đường đã có không ít xe cộ. Tô Nhiên nhìn ra những tòa cao ốc chọc trời bên ngoài xe, trong lòng thầm nghĩ, nếu sư phụ nhìn thấy nơi này có khi cho rằng đây là tiên cảnh.

Sống lại trong thân thể này gần một tháng, đến tận bây giờ Tô Nhiên mới có thể biểu hiện ở bên ngoài giống với những người ở thời đại này, tuy không thể giống hệt nhưng cũng không đến mức bị người khác nhìn ra dấu vết.

Cậu vốn là một đạo sĩ của Tống Huy Tông ở trong tòa đạo quan chẳng ai biết đến trên núi. Nghe tin hoàng đế chiêu mộ hiền tài, sư phụ lệnh cho cậu xuống núi vào đời, phụ tá quân vương, diệt trừ yêu đạo, nhưng chẳng ngờ đi được nửa đường thì Tô Nhiên vấp phải một hòn đá, lập tức hẻo luôn.

Sau đó, khi một lần nữa mở mắt thì đã đến đây rồi.

"Tới rồi."

Lâm Sâm lái xe ở xung quanh một vòng mới tìm được một chỗ đỗ xe, anh tay chân nhanh nhẹn mà vội vàng đánh tay lái chiếm trước chỗ này.

Tô Nhiên lúc này mới phục hồi tinh thần, cậu mở cửa xe, đi theo Lâm Sâm đến tòa nhà văn phòng.

Lâm Sâm đi cùng Tô Nhiên vào bên trong, nhỏ giọng nói với cậu: "Lần này chú mày cũng coi như nhờ họa gặp phúc. Đằng Vân vốn muốn tìm một người có lưu lượng cao hơn, vừa vặn chú gần đây có độ thảo luận rất cao nên bọn họ mới không đá đi. Nhưng chú mày cũng cần cẩn thật một chút, tiết mục này là phát sóng trực tiếp, lấy cái nết của bọn họ chắc chắn sẽ chẳng có quả ngọt gì. Tự xem xét mà làm nhé."

"Vâng, em rõ rồi." Tô Nhiên đồng ý nói.

Cậu gần đây tham gia kha khá gameshow, trong lòng cũng có phần nắm chắc.

"Đinh."

Thang máy tới rồi.

Lâm Sâm cùng Tô Nhiên một trước một sau đi vào thang máy, ngay khi tay Lâm Sâm sắp ấn xuống phím thì bên ngoài truyền đến một tiếng: "Chờ một chút."

Anh vừa nghe âm thanh này liền nhíu mày. Tô Nhiên không khỏi tò mò, đây rốt cuộc là ai mới có thể làm cho khuôn mặt luôn tươi cười chào đón người khác của Lâm Sâm lộ ra vẻ chán ghét.



"Đại diện Lâm, Tô Nhiên, các cậu cũng tới Đằng Vân cơ à."

Đi vào là một người mặc tây trang đeo giày da vừa đi vừa nói giọng điệu âm dương quái khí. Bên cạnh gã là một người đàn ông đeo kính râm, miệng cũng không thèm mở, tay đút túi quần, như thể coi trong thang máy không có ai khác.

"Đúng vậy, anh Tài, anh cùng Tô tiên sinh đến bàn công việc sao?" Lâm Sâm tươi cười thân thiết mà nói.

"Đúng vậy, có chút chuyện muốn bàn bạc." Từ Tân không chút để ý nói, gã liếc mắt nhìn Tô Nhiên đang đứng một bên, "Tô Nhiên đã hết bệnh rồi cơ à?"

很赞哦!(4)