Truyện Thần Võ Thiên Tôn_dự đoán leverkusen

Chương 271

Đám người nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phương xa,ệnThầnVõThiênTôdự đoán leverkusen người tới không nhiều, chỉ có năm người, cầm đầu là một thanh niên áo trắng.

Hắn dáng người cao to, đứng hiên ngang, hai con ngươi như tinh hà, sáng tỏ mà thâm thúy, mũi cao cao, sợi tóc nồng đậm choàng trên vai, cả người cho người ta một loại cảm giác cực kỳ phức tạp.

Ưu nhã, nguy hiểm, anh tuấn, yêu mị ... , những cái này từ dường như tập trung hết trên người hắn, nhưng lại không lộ ra vẻ giả tạo, là tự nhiên mà thành.

Bất luận đi đến đâu, hắn cũng có trở thành tiêu điểm của mọi người, phảng phất như hạc giữa bầy gà.

Bốn người sau lưng hắn là ba nam một nữ, mỗi người nhìn về thanh niên áo trắng phía trước ánh mắt đều tràn ngập kính sợ, đây là một loại bái phục phát ra từ nội tâm.

Khí tức trên người thanh niên áo trắng như ẩn như hiện, khiến không người nào có thể nhìn thấu, cho dù là Tiêu Thần cũng cảm giác được một cỗ áp bách.

"Chiến Hoàng!"

Tiêu Thần hít sâu một hơi, hắn trước tiên nghĩ đến Diệp Lâm Trần, tuổi trẻ như thế là cường giả Chiến Hoàng, đây là người thứ hai hắn gặp!

Khi hắn nhìn về phía Bàn Tử, Bàn Tử trên mặt lộ hiện ra vẻ dữ tợn, cười lạnh, có điều vẻn vẹn một hồi biến mất không thấy gì nữa.

Tiêu Thần đã đại khái đoán được thân phận thanh niên áo trắng, có thể làm cho Bàn Tử tức giận như thế, cũng chỉ có người mà Huyết Yêu Nhiêu từng nói với hắn.

"Cửu Đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."

Thanh niên áo trắng đi tới gần, trên mặt lộ ra nét cười như gió xuân, khiến cho người ta không phẫn nộ nổi.

"Nam Cung Thiên Dật."

Bàn Tử áp chế sát ý trong lòng, thần sắc bình tĩnh nhìn thanh niên áo trắng.

Không sai, Nam Cung Thiên Dật chính là tên thanh niên áo trắng trước mắt, cũng là đại ca Nam Cung Tiêu Tiêu, Đại Ly Đế Triều Đại Đế Tử, là người trẻ tuổi mà Đại Ly Đế Triều đều ngưỡng mộ.

Nghe được Bàn Tử gọi thẳng tên Nam Cung Thiên Dật, bốn người đằng sau sắc mặt u lãnh vô cùng, sát khí không thèm che giấu nở rộ ra.

Có điều, Nam Cung Thiên Dật không mở miệng, bọn hắn cũng không dám nói một câu.

"Thế nào, nhìn thấy Đại Ca liền lễ phép cơ bản nhất đều không có sao?"

Nam Cung Thiên Dật không những không giận mà còn cười nói, tâm như nước giếng, tựa như thế giới này không có cái gì có thể kích động tâm hắn.

"Trong lòng không muốn thì đừng đẩy cho người. Người của ngươi vừa tới liền kêu đánh kêu giết, không có chút giáo dưỡng nào." Huynh đệ của ta nhìn không được, liền làm thịt toàn bộ bọn hắn.

Ban Tu than nhiên noi, tựa như đang co y kích động thần kinh Nam Cung Thiên Dật.

"A? Vậy huynh còn phải cảm tạ vị huynh đệ của Cửu Đệ thay ta thanh lý môn hộ rồi."

Khiến Bàn Tử thất vọng là, Nam Cung Thiên Dật một mặt đạm nhiên, tựa như căn bản không quan tâm sinh tử của mười mấy người kia.