Truyện Dùng Mạng Sống Để Thề_swansea – bournemouth

Đây là năm thứ mười hai ta đến với thế giới này,ệnDùngMạngSốngĐểThềswansea – bournemouth cũng là tháng thứ sáu ta bị người mình yêu giam cầm.

Sáu tháng trước, mọi người đều tôn thờ ta như một nữ thần, nói rằng ta là một vị thần được bề trên phái đến để cứu nhà Thanh

Và bây giờ, tất cả họ đều gọi ta là - quái vật....Ba trăm linh sáu viên ngọc đêm Hoa Đông Hải chiếu sáng Đạt Tinh Điện như ban ngày. Gần như rực rỡ hơn cả đèn sợi đốt hiện đại.

Ta đưa tay ra, thị nữ Phù Lưu một tay cầm bát ngọc, một tay cầm d.a.o găm, nhìn cánh tay đầy sẹo của ta, vẻ mặt đầy khó chịu và xấu hổ.

“Bệ hạ, tay của hoàng hậu…” thị nữ muốn cầu xin sự thương xót, nhưng chưa nói hết lời đã im bặt trước ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông trước mặt.

Ta ngơ ngác nhìn bàn tay mình, trên tay có hơn chục vết sẹo cũ và mới, trong đó có một vết vừa bong vảy. Và trước mặt, người đã từng lo lắng khi ta bị thương lại lạnh lùng nói:

"Mang nó tới đây." Hắn cầm lấy con d.a.o và tự mình cứa vết thương mới đóng vảy của ta, một cách gọn gàng và không chút do dự.