您现在的位置是:Fabet > Nhận Định Bóng Đá
Truyện Nuôi Chồng Từ Bé_tin le keo
Fabet2025-01-27 06:48:11【Nhận Định Bóng Đá】8人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Nuôi Chồng Từ Bé_tin le keo
"Thằng nhóc con,ệnNuôiChồngTừBétin le keo em thấy chị chưa đủ đau lòng hay sao hả?"
Tống An Hạo bật cười, bàn tay to lớn đưa lên xoa đầu cô.
"Em nói thật mà. Hắn ta không yêu chị thì để em yêu chị."
"Xùy! Em định làm phi công trẻ à?"
"Thì sao? Chị cũng đâu có già lắm. Em chịu thiệt một chút vậy..."
Diệp Tâm Di cười khổ, ngẩn mặt lên nhìn Tống An Hạo. Đây là lần thứ hai cậu nhóc này tỏ tình với cô rồi đấy. Cơ mà với cái vẻ mặt đẹp trai ngời ngời này, hẹn hò yêu đương với anh cũng không phải là không thể...
"Bỏ đi bỏ đi. Suy nghĩ linh tinh quá."
Tâm Di lấy tay vỗ vỗ đầu mình. Cô đang suy nghĩ cái gì vậy không biết. Đúng là... điên rồi.
"Chị sao vậy?"
"Không sao! Sau này đừng đùa như vậy nữa."
"Tôi không có đùa..."
"Thôi đi!"
"Diệp Tâm Di..."
"Hả?"
Cô ngẩn mặt lên nhìn anh. Gương mặt anh tuấn kia áp sát xuống, đôi môi gợi cảm đặt lên môi cô một nụ hôn.
Diệp Tâm Di tròn mắt nhìn, trái tim cô bỗng chốc loạn nhịp. Bàn tay yếu ớt muốn đẩy anh ra vậy nhưng mà lại bị anh giữ lấy. Một bàn tay to lớn ôm lấy eo cô, siết chặt vào người anh.
"Tôi thích chị! Tôi nói thật đó."
Gương mặt xinh đẹp kia đỏ lên. Tâm Di im lặng không nói được câu nào. Chuyện này có vẻ khá hài hước nhỉ! Vừa mới phát hiện người mình yêu cắm sừng mình thì lại được một người khác tỏ tình. Cô cũng không biết là mình nên khóc hay nên cười nữa.
"Chị đaq nghĩ gì vậy?"
"Không có gì! An Hạo, nhóc nghiêm túc ư?"
"Ừm! Rất nghiêm túc."
"Nhưng mà... Chị chỉ vừa mới chia tay làm sao có thể yêu em được?"
"Không sao! Chị không cần vội, cứ từ từ thôi. Em sẽ đợi chị."
Một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Cô và anh bên nhau cũng được mấy năm trời, hiểu rõ từ tính tình cho đến sở thích. Nếu như thành một đôi thì cũng không phải là chuyện xấu. Thôi thì vạn sự tùy duyên, nếu là duyên phận thì sớm muộn gì cũng sẽ đến với nhau.
Bộ phim kết thúc, hai người sánh bước đi về trên đường phố đã vắng người qua lại. Gió đêm hiu hiu thổi, từng làn gió thổi lên da thịt khiến cô có chút lạnh.
"Sau này đừng mặc ít như vậy nữa."
Tống An Hạo cởi chiếc áo khoác khoác lên người cô. Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt. Giữa trời đêm lạnh lẽo, cái nắm tay kịp lúc lại vừa hay sưởi ấm trái tim cô. Diệp Tâm Di cuối đầu, nhìn bóng hai người in dài trên mặt đường mà bỗng dưng cảm thấy thật lạ. Không biết lúc đầu, gặp được cậu có phải là duyên phận hay không.
Đoạn đường về nhà hôm nay bỗng dưng ngắn đến lạ. Trên suốt chặng đường đi, cả hai người đều chẳng nói với nhau câu nào. Chỉ là nắm tay nhau, đi cùng nhau như thế.
Mở cửa đi vào nhà, Tâm Di vội vàng chạy vào phòng đóng cửa lại. Dẫu sao thì giữa cô và anh cũng vẫn tồn tại một cái vách ngăn nào đó mà bản thân cô cũng không nói rõ được. Vậy cho nên, trước tiên cứ trốn đi đã.
Tống An Hạo nhìn theo bóng lưng cô, trên môi lại không nhịn được mà mỉm cười.
Ánh trăng lẻ loi toả sáng trên nền trời đêm yên ả. Tâm Di ngồi cạnh cửa sổ, đôi mắt lấp lánh nhìn ngắm bầu trời đêm đầy sao. Cô cũng không biết, ngay lúc này đây, cô nên khóc hay nên cười nữa. Khóc vì bị phản bội hay cười vì vừa được tỏ tình...
Đang suy nghĩ vẩn vơ, tiếng chuông điện thoại reo lên kéo cô trở về với thực tại. Nhìn dãy số gọi đến, tâm trạng của cô bỗng dưng chùn xuống. Bao lâu nhỉ, có lẽ là đã hơn bảy năm rồi, ông ta không tìm kiếm cô. Bây giờ, bỗng dưng lại gọi điện đến, chắc chắn chẳng có gì tốt lành. Nhưng cô cũng muốn xem thử, rốt cuộc ông ta muốn gì ở cô.
Tống An Hạo bật cười, bàn tay to lớn đưa lên xoa đầu cô.
"Em nói thật mà. Hắn ta không yêu chị thì để em yêu chị."
"Xùy! Em định làm phi công trẻ à?"
"Thì sao? Chị cũng đâu có già lắm. Em chịu thiệt một chút vậy..."
Diệp Tâm Di cười khổ, ngẩn mặt lên nhìn Tống An Hạo. Đây là lần thứ hai cậu nhóc này tỏ tình với cô rồi đấy. Cơ mà với cái vẻ mặt đẹp trai ngời ngời này, hẹn hò yêu đương với anh cũng không phải là không thể...
"Bỏ đi bỏ đi. Suy nghĩ linh tinh quá."
Tâm Di lấy tay vỗ vỗ đầu mình. Cô đang suy nghĩ cái gì vậy không biết. Đúng là... điên rồi.
"Chị sao vậy?"
"Không sao! Sau này đừng đùa như vậy nữa."
"Tôi không có đùa..."
"Thôi đi!"
"Diệp Tâm Di..."
"Hả?"
Cô ngẩn mặt lên nhìn anh. Gương mặt anh tuấn kia áp sát xuống, đôi môi gợi cảm đặt lên môi cô một nụ hôn.
Diệp Tâm Di tròn mắt nhìn, trái tim cô bỗng chốc loạn nhịp. Bàn tay yếu ớt muốn đẩy anh ra vậy nhưng mà lại bị anh giữ lấy. Một bàn tay to lớn ôm lấy eo cô, siết chặt vào người anh.
"Tôi thích chị! Tôi nói thật đó."
Gương mặt xinh đẹp kia đỏ lên. Tâm Di im lặng không nói được câu nào. Chuyện này có vẻ khá hài hước nhỉ! Vừa mới phát hiện người mình yêu cắm sừng mình thì lại được một người khác tỏ tình. Cô cũng không biết là mình nên khóc hay nên cười nữa.
"Chị đaq nghĩ gì vậy?"
"Không có gì! An Hạo, nhóc nghiêm túc ư?"
"Ừm! Rất nghiêm túc."
"Nhưng mà... Chị chỉ vừa mới chia tay làm sao có thể yêu em được?"
"Không sao! Chị không cần vội, cứ từ từ thôi. Em sẽ đợi chị."
Một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Cô và anh bên nhau cũng được mấy năm trời, hiểu rõ từ tính tình cho đến sở thích. Nếu như thành một đôi thì cũng không phải là chuyện xấu. Thôi thì vạn sự tùy duyên, nếu là duyên phận thì sớm muộn gì cũng sẽ đến với nhau.
Bộ phim kết thúc, hai người sánh bước đi về trên đường phố đã vắng người qua lại. Gió đêm hiu hiu thổi, từng làn gió thổi lên da thịt khiến cô có chút lạnh.
"Sau này đừng mặc ít như vậy nữa."
Tống An Hạo cởi chiếc áo khoác khoác lên người cô. Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt. Giữa trời đêm lạnh lẽo, cái nắm tay kịp lúc lại vừa hay sưởi ấm trái tim cô. Diệp Tâm Di cuối đầu, nhìn bóng hai người in dài trên mặt đường mà bỗng dưng cảm thấy thật lạ. Không biết lúc đầu, gặp được cậu có phải là duyên phận hay không.
Đoạn đường về nhà hôm nay bỗng dưng ngắn đến lạ. Trên suốt chặng đường đi, cả hai người đều chẳng nói với nhau câu nào. Chỉ là nắm tay nhau, đi cùng nhau như thế.
Mở cửa đi vào nhà, Tâm Di vội vàng chạy vào phòng đóng cửa lại. Dẫu sao thì giữa cô và anh cũng vẫn tồn tại một cái vách ngăn nào đó mà bản thân cô cũng không nói rõ được. Vậy cho nên, trước tiên cứ trốn đi đã.
Tống An Hạo nhìn theo bóng lưng cô, trên môi lại không nhịn được mà mỉm cười.
Ánh trăng lẻ loi toả sáng trên nền trời đêm yên ả. Tâm Di ngồi cạnh cửa sổ, đôi mắt lấp lánh nhìn ngắm bầu trời đêm đầy sao. Cô cũng không biết, ngay lúc này đây, cô nên khóc hay nên cười nữa. Khóc vì bị phản bội hay cười vì vừa được tỏ tình...
Đang suy nghĩ vẩn vơ, tiếng chuông điện thoại reo lên kéo cô trở về với thực tại. Nhìn dãy số gọi đến, tâm trạng của cô bỗng dưng chùn xuống. Bao lâu nhỉ, có lẽ là đã hơn bảy năm rồi, ông ta không tìm kiếm cô. Bây giờ, bỗng dưng lại gọi điện đến, chắc chắn chẳng có gì tốt lành. Nhưng cô cũng muốn xem thử, rốt cuộc ông ta muốn gì ở cô.
很赞哦!(63933)
相关文章
- Khởi tố 2 đối tượng cướp tiệm vàng ở Hưng Yên
- Gần 30 học sinh ngộ độc sau liên hoan trung thu
- Messi đấu Ronaldo, PSG kiếm ngay khoản tiền khủng
- Ăn lẩu sai cách khiến người phụ nữ nôn ra máu
- Stylist bật mí hậu trường làm trang phục cho 30 Chị đẹp đạp gió rẽ sóng
- Phụ nữ Việt bị ung thư vú ngày càng sớm, 4 dấu hiệu để nhận biết
- Trong dịp nghỉ Tết nguyên đán, bác sĩ chỉ ra 6 mẹo để phòng ngừa virus corona và viêm phổi cấp
- Kiểm tra xử lý toàn diện việc cạo trọc đầu núi Đinh ở Vĩnh Phúc
- Loại hình giao thông nguy hiểm bậc nhất vẫn được yêu thích tại Philippines
- Bệnh viện Tâm thần TP.HCM sẽ được ưu tiên xây mới ở Thủ Đức
热门文章
站长推荐
Trực tiếp Sea Games 29 ngày 20
Sau tất cả, ảnh cưới cũng chỉ dùng để lót bếp, chặn rác mà thôi!
Bật báo động đỏ cứu người phụ nữ vỡ tử cung
Chủ tịch Khánh Hoà Phải giữ nguyên hiện trạng ga Nha Trang
Bộ Công an hướng dẫn triển khai đề án sắp xếp công an cấp huyện
Phát sốt Thiago Silva cứu Kepa đưa Chelsea vào vòng 1/8 Cúp C1
Không nên dùng giấy bạc bọc thực phẩm trong nấu nướng
Gần 300 người mắc bệnh sốt mò, loại khuẩn chuyên tấn công vùng nhạy cảm