Chồng hơn tôi hai tuổi,ôitựhỏisaosốngđượcnămchánngắtvớichồbong đa hôm nay nhà chỉ có mình anh là con trai. Sau cưới, bố mẹ chồng giao cho chúng tôi mọi trách nhiệm từ ăn uống, giỗ chạp, ốm đau... Thời gian đầu mới cưới, ba năm tôi sinh hai đứa con. Vợ chồng tôi, ông bà, đều đi làm thuê. Thu nhập 3 năm đầu bình quân mỗi người chỉ kiếm 10 triệu đồng mỗi tháng, đủ trang trải, khéo ăn thì no, khéo co thì ấm. Vợ chồng cũng ít va chạm về tiền.
Chồng tôi cục cằn thô lỗ, không kiềm chế được cảm xúc là chửi, nhiều lúc vợ trái ý những việc rất nhỏ cũng chửi. Chẳng hạn máy giặt hỏng, vợ bảo gọi người đến sửa, giục anh nhiều lần anh không gọi. Tôi tự gọi, vậy mà anh cũng văng tục. Hoặc đồ dùng hỏng, cũ nát, anh cứ tích ở góc nhà vài năm không dùng đến, tôi dọn dẹp muốn vứt đi, anh không đồng ý và lại chửi. Anh bảo thích làm ăn với người này, tôi khuyên tính anh thật thà, người đấy lại ma cô, bài bạc, không nên làm ăn chung, anh liền quay ra chửi tôi luôn. Anh thích đàn đùm bạn bè, lại tiết kiệm đến mức có cảm giác keo kiệt. Ngược lại anh cũng có ưu điểm là khỏe mạnh, thật thà, nếu bạn bè không rủ rê đàn đùm thì cũng ở nhà nấu cơm, chăm con.