Truyện Hái Hồng_bảng điểm hạng nhất anh

Nếu nói đến diện mạo,ệnHáiHồbảng điểm hạng nhất anh Chu Hồng Hồng không phải tự kiêu, mà là đứng ở góc độ khách quan, cô so với Thời Tiệp Nghệ thật sự dễ nhìn hơn.

Nhưng đẹp mắt thì có ích lợi gì. Cô cũng không phải là nốt ruồi son (tâm ý) của Trình Ý, cũng không phải vầng trăng sáng của hắn. Miệng hắn nói muốn kết hôn với cô, lại có phần nào là thật tâm đây?

Buổi tối đó Chu Hồng Hồng nằm trên giường trong phòng nhỏ, đầu óc lộn xộn mông lung.

Giờ phút này cô cảm thấy may mắn vì mình đã đến làng Hoàng Khê này, cô thật sự cần một lần nữa làm rõ chuyện giữa cô và Trình Ý.

----

Làng mà Chu Hồng Hồng ở, rạp chiếu phim vừa tồi tàn vừa cũ kĩ, phim chiếu thì toàn những bộ cũ không theo kịp thời đại, cảnh phim vô cùng ảm đạm. Sau này trở thành nơi mà đàn ông tới xem phim xxx, mới miễn cưỡng duy trì được kinh doanh.

Thanh niên nếu muốn xem phim đứng đắn, sẽ phải đi sang làng bên cạnh —— làng Ô Sơn. Thật may là, giữa hai làng có mấy chuyến xe buýt đi tới đi lui, giao thông coi như thuận tiện.

Nghe nói, Trình Ý quen với Thời Tiệp Nghệ khi đi làng Ô Sơn xem phim.

Chu Hồng Hồng có một bạn học cũ, lúc học trung học dọn nhà đến làng Ô Sơn.

Có một lần, người bạn học đó tổ chức sinh nhật, mời cô đi chơi, tình cảm của hai người khá tốt, Chu Hồng Hồng thịnh tình không thể chối từ, liền đón xe buýt đi. Đến làng Ô Sơn, bạn cô đã sớm chờ ở bến xe, hai người lâu ngày không gặp, cảm thấy nói mãi không hết chuyện.

Khi đang cùng bạn học đi dạo trên đường, Chu Hồng Hồng tình cờ nhìn thấy Trình Ý nắm lấy một cô gái. Bởi vì biểu tình trên mặt Trình Ý khác hẳn so với thường ngày, cô liền để tâm chú ý vài lần.

Đó chắc chắn là cô gái mà hắn yêu thích, cho nên mới có vẻ ấm áp như vậy.

Người bạn học đã nhận ra tầm mắt của cô, nhìn sang. "Ồ? Đó không phải là Thời Tiệp Nghệ sao?"

Bạn học nổi hứng bèn lấy chuyện cô gái đó ra tán gẫu với Chu Hồng Hồng.

Thời gia là thư hương thế gia ở làng Ô Sơn, Thời Tiệp Nghệ là con gái út. Thường được cừng chiều vô cùng, lại không biết tại sao lại yêu thích người con trai kia. Vốn hai người là giấu người trong nhà vụng trộm kết giao, nhưng mà giấy không gói được lửa.

Sau này có lần đi trên đường bị mẹ Thời bắt gặp. vừa nhìn người con trai đó thì biết không phải là người đứng đắn, mẹ Thời bèn lôi Thời Tiệp Nghệ về, chỉ vào người con trai kia mà mắng, từ ngữ tuy không thô tục, nhưng cũng rất khó nghe.

Mẹ của cô bạn học đó lúc ấy cũng ở trong đám người vây xem, xem xong trở về kể lại cho cô bạn kia nghe, cậu con trai đó, bị chửi thành như vậy cũng không hé răng, chờ mẹ Thời lôi kéo Thời Tiệp Nghệ đi rồi mới rời đi.

Bạn cô còn nghi ngờ nhận xét: "Sao bây giờ vẫn còn ở cùng nhau? Còn quang minh chính đại như vậy."

Cuối cùng bạn cô đó cũng không nói rõ sau này xảy ra chuyện gì, Chu Hồng Hồng cũng không nghe tiếp nữa.

Kỳ thật cô có thể hiểu được Thời Tiệp Nghệ thích Trình Ý đến dường nào.

Cô cảm thấy lúc Trình Ý cười dịu dàng, rất sạch sẽ lại vô cùng ấm áp. Không hề có chút lạnh lẽo tà khí nào.

Sau này, Chu Hồng Hồng cũng thường chạy sang Làng Ô Sơn mời bạn cô đi xem phim, cũng có một hai lần gặp Trình Ý ở cùng Thời Tiệp Nghệ, chẳng qua tỷ lệ rất nhỏ.

Sau này, xảy ra chuyện Trình Hạo cường bạo cô.

Chu Hồng Hồng đồng ý cùng Trình Ý hợp tác diễn trò, nhưng trong lòng lại suy nghĩ Thời Tiệp Nghệ có biết việc này không?

Cô không hỏi hắn.

Cô cho rằng mình cũng chẳng phải thật sự yêu đương với hắn, nên vấn đề tình cảm của người khác cô cũng không tiện can thiệp.

Trình Ý ở trước mặt mọi người diễn trò cùng cô, đến khi chỉ còn lại hai người bọn họ liền trở lại là người xa lạ. Cũng may, cơ hội hai người ở riêng cũng không nhiều, vừa ra khỏi cửa là phải bắt đầu diễn kịch.

Một hôm, vợ cả của Trình công tử, lúc ấy đang đam mê xem phim Hàn, lại đang xem đến đoạn kịch tính muốn sống muốn chết, bà quá nhập tâm, lúc ăn cơm chiều nghĩ đến cảnh nam nữ nhân vật chính vì hiểu lầm mà chia lìa, bỗng lệ rơi lã chã.

Lão thái gia tức giận, quăng chiếc đũa, "Đinh" một tiếng buông bát, nói: "Đồ ăn Trình gia khó ăn đến nỗi khiến cho cô khóc thành nông nỗi này?"

Lúc này, Bà Hai quan sát sắc sảo, nhìn ra chút nguyên nhân.

Hai người bọn họ người vợ cả kẻ vợ bé vốn ở chung không hòa thuận, Bà Hai liền nhân cơ hội khuyên Trình phu nhân, "Lâm Đại Ngọc đẹp thì đẹp thật, nhưng chị cũng đến tuổi làm bà rồi, sao chị còn đa cảm như vậy."

Trình phu nhân sợ Lão thái gia còn đang giận, cũng nhịn việc Bà Hai trào phúng, liên tục nói xin lỗi.

Khóe mắt Bà Hai xếch lên, lại nói: "Lão thái gia, chị con vẫn mang tâm tính của thời tuổi trẻ, thường nói, cô gái ôm ấp tình cảm mới là mang nét đẹp riêng. Ngài tuy già nhưng đừng tức giận." Sau đó liền im lặng, bà biết có chừng có mực áng chừng đã nắm chắc.

Lão thái gia nặng nề hừ một tiếng. "Cô gái trẻ mới thích cái thứ tình yêu thể hiện ấy, cô cũng mấy chục tuổi rồi, còn khóc khi ăn cơm. Ta thấy bữa cơm này con dâu không cần ăn nữa, xem tivi vẫn quan trọng hơn."

Trình phu nhân nghe nói như thế, biết Lão thái gia thật sự nổi giận, liều mạng nháy mắt với Bà Hai, mong đợi bà có thể trấn an ông.

Hai bà vợ tuy rằng lập trường không hợp nhau, nhưng cũng có lúc đứng chung giới tuyến.

Bà Hai trong lòng cũng có mưu đồ, lần này cứu phu nhân một lần thì phải tính xem bà ta phải trả nợ ân tình này thế nào. Bà bèn cất giọng: "Lão thái gia, mới vừa rồi chị con cũng không phải tự muốn xem, là xem cùng Hồng Hồng.