Truyện Xuyên Về Thập Niên 80 Mẹ Kế Xinh Đẹp Lấy Chủ Trại Heo_kq nurnberg
时间:2010-12-5 17:23:32 作者:Thể thao 来源:World Cup 查看: 评论:0
内容摘要:Tin thể thao 24H Truyện Xuyên Về Thập Niên 80 Mẹ Kế Xinh Đẹp Lấy Chủ Trại Heo_kq nurnberg“Hôm nay lại giặt quần áo cho chị dâu à?ệnXuyênVềThậpNiênMẹKếXinhĐẹpLấyChủTrạkq nurnberg”Từ khi trong nhà có một cô gái ngực khủng eo thon, cô gái có đôi mắt nhếch lên rất xinh đẹp, ngày hôm sau tất cả các xưởng nuôi heo trong huyện đều biết, Chu xưởng trưởng kết hôn lần thứ hai trở thành một người bị vợ quản.
Người đàn ông ngày xưa trong xưởng nói một không nói hai, giờ phút này đang ngồi, xổm trước vòi nước, bàn tay to đang cầm một tấm vải ren không biết tên, rất thuần thục và cẩn thận chà xát.
Đôi lông mày rậm nhíu chặt lại hơi lẩm bẩm, tôi tự tay giặt, đêm nay em phải mặc cái này cho tôi xem....
1.
Khi Tư Vân vừa tỉnh lại, tiêu hóa ký ức xa lạ, đã nghe được tiếng khóc rống của người phụ nữ.
“Vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ ông để cho con gái của chúng ta gả cho một người đàn ông lớn tuổi có ba đứa con sao?”
“Ô ô, nó đã chịu khổ mười mấy năm rồi, không phải tôi không thương Vân Vân, nhưng đó là con gái ruột của chúng ta.”
Ánh mắt của Tư Vân mơ hồ liếc qua hai người ở bên giường, là một cặp vợ chồng trung niên khoảng bốn mươi tuổi, người đàn ông đang hút thuốc, nhíu chặt lông mày, người phụ nữ đang che mặt lau nước mắt.
Tư Vân đã xuyên qua hai ngày, nhưng bởi vì cơ thể của nguyên chủ nên không có tỉnh lại, vẫn luôn tiêu hóa cẩu huyết ký ức.
Cô xuyên sách, vẫn là thập niên 80 lạc hậu.
Cái này thì cũng thì thôi đi, vậy mà lại là một tiểu thư giả.
Một tháng trước tiểu thư thật vừa mới tìm tới cửa, nói cô ta là tiểu thư thật, đi giám định thật sự là như vậy.
Thân phận của nguyên chủ lập tức trở nên khó nói.
Tiểu thư thật vẫn luôn sống ở gia đình nông thôn nghèo khó, tiểu thư giả lại không muốn sống cực khổ, sợ cha mẹ đuổi cô đi, cho nên khóc lóc la lối om sòm chơi xấu không đi.
Càng quan trọng hơn, lúc này cô còn đính hôn với con trai của thủ trưởng đại viện quân khu, mắt nhìn thấy sắp gả cho hào môn, tiểu thư thật lập tức xuất hiện, làm cho kế hoạch bị rối loạn.
Nguyên chủ tức gần chết, nên đã ghi hận tiểu thư thật.
Cho dù nuôi chó, mười mấy năm cũng có tình cảm, chớ nói chi là một người sống sờ sờ.
Ban đầu trong nhà muốn giữ lại cả hai người, dù sao Tư gia ba đời làm quan, cũng không phải nuôi không nổi.
Ai ngờ cha mẹ ở nông thôn của tiểu thư thật cũng đã đính hôn cho cô ta, muốn gả cô ta cho một người đàn ông lớn tuổi đã ly hôn còn có ba đứa con mở xưởng nuôi heo.
Tiểu thư thật tất nhiên không muốn.
Cha mẹ Tư gia đau lòng con gái ruột chịu khổ mười mấy năm, còn phải gả cho người đàn ông kết hôn lần thứ hai, vô cùng đau lòng, không muốn để cô ta gả đi.
Không ngờ cha mẹ ở nông thôn của tiểu thư thật đã ôm tiền chạy, bây giờ không thể không gả.
Nghĩ tới nghĩ lui, đã có ý muốn để tiểu thư giả gả thay cô ta.
Tuy rằng nghe được không hay, nhưng Tư gia lại cảm thấy, nuôi con gái cho người ta mười mấy năm, còn nuôi tốt như vậy, giúp một việc cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Hơn nữa cô cũng không phải con gái ruột, nếu để cho cô ta gả đi, vậy thì Tư gia sẽ bị thua thiệt.
Cái gì tốt nhất nên để lại cho con gái ruột của mình
Nguyên chủ biết được chuyện này, tức đến khó thở, nhảy cầu tự sát.
Chuyện này gây ồn ào náo loạn, khiến cho mặt mũi của Tư gia cũng mất hết, cũng bắt đầu chán ghét nguyên chủ.
Khi còn nhỏ bọn họ đưa con ra ngoài, đã có người nói qua, đứa nhỏ này lớn lên làm sao không giống cha cũng không giống mẹ, làm cho bọn họ cảm thấy rất xấu hổ.
Tính cách của con gái cũng rất ngang ngược không nói lý, không thể so sánh với các tiểu thư khuê các.
Cho nên bọn họ muốn nhanh chóng đổi lại.
Tư Vân chớp mắt.
Mặc dù nguyên chủ nhảy cầu, nhưng vẫn chưa chết, thậm chí bởi vì chuyện này, người trong nhà cảm thấy cô quá cực đoan, nên đã lập tức đưa đến nông thôn.
Sau khi nguyên chủ gả cho người cho người đàn ông tái hôn lần thứ hai, đã đẩy hết tất cả sai lầm lên trên người của người đàn ông, ngược đãi con của anh, cuối cùng đối phương không thể chịu được nữa, đã ly hôn với cô.
Tiểu thư giả đã biến thành người ăn mày nghèo túng, cuối cùng chết thảm ở đầu đường, kết thúc cuộc đời cẩu huyết.
Thật sự là một cái cốt truyện làm cho người ta không biết nói gì.
Mấy ngày nay Tư Vân nằm ở trên giường không biết sống hay chết, chuyện cô suy nghĩ nhiều nhất đó là nếu đây chỉ là một giấc mơ thì tốt biết mấy.
Cô rất vất vả mới tiết kiệm được một khoản tiền đặt cọc ba mươi vạn, vừa mới giao tiền đặt cọc, vậy mà nói không có là không có.
Cô tức giận đến nữa đêm vẫn không thể ngủ được.
Bây giờ lại nghe thấy mẹ của nữ chủ đã nói đến mức độ này, cô cũng không thể trốn tránh mãi được.
Người trong nhà rất rõ ràng thiên vị tiểu thư thật, cô ở lại cũng chỉ thêm xấu hổ còn ăn nhờ ở đậu, cuộc sống rất không dễ chịu.
Không bằng cô chủ động rời đi, có lẽ sẽ có thể có được một cái thanh danh tốt.
Vì vậy Tư Vân mở miệng nói: “Đừng khóc, con sẽ đi.”
Căn phòng chìm vào im lặng vài giây, Trương Thúy Mai mới phát hiện con gái đã tỉnh.
Vẻ mặt của bà nháy mắt xuất hiện một chút xấu hổ, sau đó lại áy náy nói: “Vân Vân, con đừng trách chúng ta vô tình, chỉ là mẹ thật sự không còn cách nào khác.”
Tư Vân thản nhiên gật đầu: “Con hiểu, nếu còn tiếp tục ở lại đây không chừng sẽ muốn cướp vị hôn phu sĩ quan của Lâm Tư Tư, suy cho cùng đó là chuyện không tốt.”
Cô nói ra quá mức trắng trợn, ngược lại làm cho hai người lớn bị đâm thủng cảm thấy xấu hổ.
Dù sao năm đó người ta nhìn thấy Tư Vân lớn lên xinh đẹp, mới chủ động định ra cuộc hôn sự này.
Nhưng hai người đều nhất trí cho rằng, đây nhất định là bởi vì thân phận của nhà mình.
“Chỗ của mẹ có một trăm đồng, đủ cho con tiêu xài một thời gian, nếu con có khó khăn gì, có thể gọi điện thoại cho chúng ta.”
Đúng vậy, là gọi điện thoại, không phải đến đây tìm.
Rõ ràng là có ý định muốn cắt đứt quan hệ với cô.
Bất quá có một trăm đồng tiền cũng tạm được, dù sao đây cũng là thập niên 80, một trăm đồng tiền cũng tương đương với một ngàn tệ trong tương lai.
Tư Vân cũng không quá tham lam, chủ yếu là cô cũng không quen người ta, hơn nữa thân phận tiểu thư giả của bản thân cũng đã đã xấu hổ, người ta giàu nuôi cô mười mấy năm, cô còn muốn hố người ta một cái, dây dưa không bỏ cái gì, thật sự rất không có ấn tượng tốt.
Cô đưa tay nhận lấy, hai người nói hai câu muốn cô thu dọn sớm một chút, ngày mai đưa cô đi đến đó, lập tức một trước một sau rời đi.