您现在的位置是:Fabet > Cúp C2
Truyện Khế Ước Phò Mã_lịch thi đấu bóng đá nga
Fabet2025-03-15 02:36:02【Cúp C2】7人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Khế Ước Phò Mã_lịch thi đấu bóng đá nga
Dưới sự điều trị của Thượng Quan Lan tình huống của Tiêu Mộ Tuyết được khống chế. Tuy không thể bức độc nhưng có thể trì hoãn thời gian độc tố lan tràn.
Hôm nay,ệnKhếƯớcPhòMãlịch thi đấu bóng đá nga Thượng Quan Lan theo thường lệ bắt mạch Tiêu Mộ Tuyết.
"Tốc độ độc lan tràn mặc dù tạm thời khống chế được nhưng đừng chủ quan. Độc này quỷ dị, nó còn ở trong công chúa bao lâu, công chúa liền thêm phần nguy hiểm. Cho nên con phải mau chóng tìm được tuyết linh thảo, sớm ngày giải độc." Thượng Quan Lan nói.
"Con biết sư phụ nói có lý." Cố Vân Cảnh buồn bã nói, "Nhưng tuyết linh thảo không dễ dàng có được. Không tính Tây Lương vạn dặm xa xôi, mà hai nước hiện đang giao chiến, biên cảnh tứ bề bất ổn, chúng ta rất khó lẫn vào Tây Lương. Lần này con chỉ có thể ký thác hi vọng vào Vũ Văn Ngạn."
"Vũ Văn Ngạn?" Thượng Quan Lan ẩn cư tại Vong Ưu Cốc nhiều năm không hỏi thế sự, không biết Vũ Văn Ngạn là ai. Hắn hỏi, "Vũ Văn Ngạn là ai?"
"Quốc quân Nam Sở. Một người ái mộ Lục công chúa." Cố Vân Cảnh mặt không biểu tình, nhìn không ra vui sướng nói. Trên thực tế, Cố Vân Cảnh hi vọng mình có thể tự đi lấy tuyết linh thảo chứ không phải dựa vào Vũ Văn Ngạn trợ giúp. Cố Vân Cảnh không thoải mái. Công chúa bị thương vì cứu nàng nhưng cuối cùng cứu công chúa lại không phải nàng. Cố Vân Cảnh cảm thấy thất bại.
"Nói vậy hắn là tình địch?" Thượng Quan Lan lý giải nội tâm cảm thụ đồ nhi nhà mình, "Khó trách trông con có vẻ oán hận như vậy."
Nhìn Tiêu Mộ Tuyết trên giường, Cố Vân Cảnh thở dài nói:
"Cũng không đến mức oán hận, chỉ là cảm thấy không dễ chịu, cảm giác mình rất vô dụng. Con không bảo hộ được nàng an toàn, cũng không được ra sức để cứu nàng."
"Nhìn dáng vẻ con mấy ngày nay, vi sư cảm thấy con thay đổi không ít."
"Vì sao sư phụ nói như vậy?"
"Con ngày trước là hăng hái, tràn đầy tự tin; con hiện tại là thường hay xuất thần cùng thở dài, con không chú ý tới ư?"
Cố Vân Cảnh cụp mắt không nói. Sư phụ nàng nói không sai. Từ sáng đến giờ nàng thở dài không ít hơn mấy chục lần.
Nhìn Cố Vân Cảnh ngày càng gầy, Thượng Quan Lan vừa thương vừa hờn, nói:
"Từ ngày ta đến Hầu phủ, con liền mất hồn mất vía, không ngủ không nghỉ canh giữ công chúa. Con không biết thương bản thân mình nhưng ta biết a."
"Con nhìn con bây giờ xem, không khác gì gậy trúc! Vi sư phí hết nhiều năm tâm huyết mới điều dưỡng con tốt lên, mà bây giờ xem ra con muốn tàn phá chính mình?"
Nhìn Cố Vân Cảnh không thương tiếc thân mình, Thượng Quan Lan càng nghĩ càng tức. Nhiều năm chạy chữa cho Cố Vân Cảnh hắn ra sức không ít.
Cố Vân Cảnh cúi đầu, "Sư phụ bớt giận, đồ nhi biết sai rồi."
Thượng Quan Lan nhăn mày, "Ta cho con hai thang thuốc để Thải Nguyệt nấu, hôm nay con không uống về sau đừng gọi ta là sư phụ."
"Sư phụ yên tâm, về sau con nhất định ngoan ngoãn, không để ngài lo lắng nữa."
"Hừ, như thế còn coi được."
"Sư phụ... ngài hết giận rồi phải không?"
"Hừ, phải xem tâm tình lão nhân ta đây thế nào đã." Thượng Quan Lan nói, "Dù sao ta cũng đã tới đây, hôm nay lại chỉ có hai thầy trò chúng ta, có mấy lời, vi sư muốn nói với con."
Cố Vân Cảnh chắp tay cung kính thi lễ, khiêm tốn nói: "Sư phụ thỉnh giảng, đệ tử rửa tai lắng nghe."
"Vân Cảnh, vi sư hỏi con, con thật sự thích Lục công chúa?"
Hôm nay,ệnKhếƯớcPhòMãlịch thi đấu bóng đá nga Thượng Quan Lan theo thường lệ bắt mạch Tiêu Mộ Tuyết.
"Tốc độ độc lan tràn mặc dù tạm thời khống chế được nhưng đừng chủ quan. Độc này quỷ dị, nó còn ở trong công chúa bao lâu, công chúa liền thêm phần nguy hiểm. Cho nên con phải mau chóng tìm được tuyết linh thảo, sớm ngày giải độc." Thượng Quan Lan nói.
"Con biết sư phụ nói có lý." Cố Vân Cảnh buồn bã nói, "Nhưng tuyết linh thảo không dễ dàng có được. Không tính Tây Lương vạn dặm xa xôi, mà hai nước hiện đang giao chiến, biên cảnh tứ bề bất ổn, chúng ta rất khó lẫn vào Tây Lương. Lần này con chỉ có thể ký thác hi vọng vào Vũ Văn Ngạn."
"Vũ Văn Ngạn?" Thượng Quan Lan ẩn cư tại Vong Ưu Cốc nhiều năm không hỏi thế sự, không biết Vũ Văn Ngạn là ai. Hắn hỏi, "Vũ Văn Ngạn là ai?"
"Quốc quân Nam Sở. Một người ái mộ Lục công chúa." Cố Vân Cảnh mặt không biểu tình, nhìn không ra vui sướng nói. Trên thực tế, Cố Vân Cảnh hi vọng mình có thể tự đi lấy tuyết linh thảo chứ không phải dựa vào Vũ Văn Ngạn trợ giúp. Cố Vân Cảnh không thoải mái. Công chúa bị thương vì cứu nàng nhưng cuối cùng cứu công chúa lại không phải nàng. Cố Vân Cảnh cảm thấy thất bại.
"Nói vậy hắn là tình địch?" Thượng Quan Lan lý giải nội tâm cảm thụ đồ nhi nhà mình, "Khó trách trông con có vẻ oán hận như vậy."
Nhìn Tiêu Mộ Tuyết trên giường, Cố Vân Cảnh thở dài nói:
"Cũng không đến mức oán hận, chỉ là cảm thấy không dễ chịu, cảm giác mình rất vô dụng. Con không bảo hộ được nàng an toàn, cũng không được ra sức để cứu nàng."
"Nhìn dáng vẻ con mấy ngày nay, vi sư cảm thấy con thay đổi không ít."
"Vì sao sư phụ nói như vậy?"
"Con ngày trước là hăng hái, tràn đầy tự tin; con hiện tại là thường hay xuất thần cùng thở dài, con không chú ý tới ư?"
Cố Vân Cảnh cụp mắt không nói. Sư phụ nàng nói không sai. Từ sáng đến giờ nàng thở dài không ít hơn mấy chục lần.
Nhìn Cố Vân Cảnh ngày càng gầy, Thượng Quan Lan vừa thương vừa hờn, nói:
"Từ ngày ta đến Hầu phủ, con liền mất hồn mất vía, không ngủ không nghỉ canh giữ công chúa. Con không biết thương bản thân mình nhưng ta biết a."
"Con nhìn con bây giờ xem, không khác gì gậy trúc! Vi sư phí hết nhiều năm tâm huyết mới điều dưỡng con tốt lên, mà bây giờ xem ra con muốn tàn phá chính mình?"
Nhìn Cố Vân Cảnh không thương tiếc thân mình, Thượng Quan Lan càng nghĩ càng tức. Nhiều năm chạy chữa cho Cố Vân Cảnh hắn ra sức không ít.
Cố Vân Cảnh cúi đầu, "Sư phụ bớt giận, đồ nhi biết sai rồi."
Thượng Quan Lan nhăn mày, "Ta cho con hai thang thuốc để Thải Nguyệt nấu, hôm nay con không uống về sau đừng gọi ta là sư phụ."
"Sư phụ yên tâm, về sau con nhất định ngoan ngoãn, không để ngài lo lắng nữa."
"Hừ, như thế còn coi được."
"Sư phụ... ngài hết giận rồi phải không?"
"Hừ, phải xem tâm tình lão nhân ta đây thế nào đã." Thượng Quan Lan nói, "Dù sao ta cũng đã tới đây, hôm nay lại chỉ có hai thầy trò chúng ta, có mấy lời, vi sư muốn nói với con."
Cố Vân Cảnh chắp tay cung kính thi lễ, khiêm tốn nói: "Sư phụ thỉnh giảng, đệ tử rửa tai lắng nghe."
"Vân Cảnh, vi sư hỏi con, con thật sự thích Lục công chúa?"
很赞哦!(17266)
相关文章
- Bộ trưởng Quốc phòng Nga thăm Triều Tiên
- Sedan Renault Talisman sánh đôi cùng các ngôi sao tại liên hoan phim Cannes 2016
- Thú vị với tựa game đánh golf theo phong cách anime
- Rắn nước vật vã nuốt con mồi 'khủng' gấp 3 lần
- Nhờ shipper quay dung nhan bạn gái quen qua mạng, thanh niên suýt ngất
- Có dấu hiệu bất thường, Hà Nội tạm dừng lấy ý kiến qua mạng về loa phường
- Tướng mới Taliyah trong LMHT sẽ là Pháp sư hệ Thổ?
- YouTube ra mắt YouTube Go: Ứng dụng cho lưu video xem offline
- Moscow bị UAV tấn công, nhiều mảnh vỡ rơi gần trụ sở Bộ Quốc phòng Nga
- Khỉ thoát chết ngoạn mục trước đòn truy sát của báo hoa
热门文章
站长推荐
Lawmakers debate competition and cyber security laws
Xe Subaru Tribeca bị triệu hồi tại thị trường Việt Nam
Các hãng smartphone Trung Quốc có vượt qua được tượng đài Samsung?
Huawei ra mắt smartphone G9 Lite giá 5,7 triệu đồng
Vì sao những nạn nhân cưỡng dâm lại im lặng?
Nghiên cứu lắp đặt thiết bị công nghệ tại bến, bãi đỗ xe công cộng ở Hà Nội
Những bài hát Valentine hay nhất theo vần alphabet
Sau Tết, mua điện thoại xách tay khó như lên trời