Cách nơi phố xá mười dặm có nhiều người nước ngoài đến sinh sống,ệnNgàiThámTửTôiMuốtlbd một nơi xa hoa truỵ lạc.
Trong Tô Giới Pháp, lại là nơi khu dân cư tầm thường.
Theo thói quen, Bạch Nhiễm Mặc đẩy cửa sổ ra, nhìn đường phố dưới gác mái.
Trên đường không một bóng người, ngài thám tử hôm nay cũng không tới.
Đã là ngày thứ mấy rồi?
Cô không nhớ nổi, nhưng mà kể từ khi mời ngài thám tử tới, chưa đến ba ngày đã phá được án, bắt đầu từ đây việc này trở thành đề tài câu chuyện của mấy người hàng xóm trong khu phố.
Những người hàng xóm xung quanh bàn tán về vị truyền kỳ này, một số người nói anh đi du học ở Anh trở về, là con lai, một số người lại nói anh chính là Bá tước nước Anh, cha truyền con nối.
Nhưng mà điều đó không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là, cô đã yêu ngài thám tử ngay từ ánh mắt nhìn đầu tiên.
Bạch Nhiễm Mặc vuốt lồng ngực đang nhảy thình thịch của mình, lại không khỏi nhớ đến ngày hôm đó.
Hôm đó, ngài thám tử vừa lúc tra manh mối ở con đường phía dưới, cách cô không xa không gần chỉ cần anh nghiêng đầu nhìn lên sẽ thấy cô ở tầng phía trên.
Góc nhìn của cô vừa vặn tốt, vừa lúc nhìn thấy bộ tây trang màu đen mặc trên người anh, áo khoác rộng bên ngoài là màu nâu nhạt.
Dáng người giống như người mẫu nổi tiếng, nhưng lại lộ ra một cỗ áp bách người sống chớ đến gần.
Anh dò hỏi những người qua đường, sườn mặt giống như được đao rìu gọt giũa như tượng điêu khắc cổ Hy Lạp, đặc biệt là đôi mắt kia, khi nhìn chằm chằm vào người trước mặt, vô cùng chuyên chú.
Gần như một khắc kia, Bạch Nhiễm Mặc cảm thấy bản thân bị vị thần tình yêu Cupid bắn trúng.
Mà người đàn ông kia đủ nguy hiểm, đủ quyết đoán, lại cũng đủ hấp dẫn phụ nữ.