Fabet

Tin thể thao 24H Truyện Nghe Nói Cậu Muốn Chống Lại Tôi_lịch j league

Truyện Nghe Nói Cậu Muốn Chống Lại Tôi_lịch j league

1.

Yêu thầm nhiều năm,ệnNgheNóiCậuMuốnChốngLạiTôlịch j league tôi lại đối với hắn xuống tay.

Buổi tối hôm đó là ngày họp lớp, tôi giả vờ say rượu rồi lột quần áo của hắn, chơi đùa hắn.

Làm được một nửa lại cảm thấy hối hận.

Cuối cùng tôi mặc lại quần áo cho hắn, ý đồ phục hồi nguyên trạng thái ban đầu.

Đáng tiếc quần áo bị xé có chút rối loạn, thắt lưng cũng không cài được.

Tôi ngồi bên cạnh hắn trầm tư ba giây, thầm cầu nguyện sau khi hắn tỉnh lại sẽ quên sạch hành vi lưu manh của mình.

Sau đó tôi chạy trốn, suốt đêm ngồi trên tàu lửa trốn về quê.

2.

Sáng sớm tinh mơ, mẹ tôi khiếp sợ nhìn cô con gái với hai quần thâm mắt đứng trước cửa nhà: "Con nhỏ này, tối qua đi ăn trộm à?"

Tôi sợ tới mức giật mình một cái. Ừ thì... chuyện này kỳ thật so với đi ăn trộm còn muốn nghiêm trọng hơn ấy chứ...

"Mau vào phòng ngủ đi, đừng có ở đây cản đường. Khi nào ăn cơm mẹ kêu mày."

Mẹ tôi chính là miệng dao găm nhưng tâm đậu hũ, ngoài miệng thì mắng hung hãn nhưng thực chất rất quan tâm tôi.

Đầu óc tôi mơ mơ hồ hồ đi vào phòng, đặt lưng xuống giường đã nằm hết một ngày, chờ đến lúc bị đói đến tỉnh thì đã là buổi chiều.

Trên đầu giường có đặt một phần cơm hộp, kèm theo tờ giấy ghi chú, "Khi nào tỉnh thì ăn, mẹ đi chơi mạt chược đây, nhớ đừng có làm phiền."

Có đôi lúc tôi thật sự hoài nghi bà ấy không phải là mẹ ruột của mình ấy.

Tôi chống người ngồi dậy húp vài ngụm cơm, nhưng thật sự không có khẩu vị ăn uống gì cả. Ở nơi huyệt thái dương đau nhức đến lợi hại, tôi sờ sờ chính mình, cả người nóng hổi.



Xong rồi!

Tôi đi tìm nhiệt kế, quả nhiên là đã phát sốt.

Ngơ ngác vài giây, tôi lấy điện thoại lên mạng tra xem có ai cũng xảy ra tình huống tương tự như mình hay không, giống như là không có.

Trên mạng có vài đáp án nói có thể do thần kinh mệt nhọc quá độ, khả năng là hệ miễn dịch giảm xuống mới dẫn tới phát sốt.

Tôi cẩn thận nghĩ nghĩ, lại lần nữa vì hành vi đi tìm đường chết của mình mà dở khóc dở cười. Cuối cùng đi đến tủ lạnh lấy nước đá đắp lên trán, bắt đầu vào nhóm chat của lớp xem tin tức.

Bất ngờ một cái tin nhắn đập vào mi mắt: "Nguyễn Nguyễn, tối hôm qua cậu cùng anh tớ... Thành rồi?"

Nhìn thấy cái này, tôi liền hoảng sợ ngay cả lông tơ đều dựng hết lên, sau đó nhanh chóng gửi tin nhắn cho Tống Vãn.

[Tống Vãn! Cậu mau đem tin nhắn trong nhóm chat của lớp thu hồi lại đi!]

[A, mình không biết, giống như không thể thu hồi lại được nha.]

[Mình sẽ mua son môi Dior mới ra mắt tặng cho cậu.]

[Thật sự không thể thu hồi được mà.]

[Album có chữ ký của Ngàn đại minh tinh!]

[Mình thu về rồi.]

Tôi:...

Tuy cậu ấy nói đã thu hồi, nhưng tôi vẫn không yên tâm mà nhìn chằm chằm vào nhóm chat hơn nửa tiếng, xác định không có điều gì bất thường mới buông điện thoại xuống.

Nằm ở trên giường, tôi nhớ lại hồi ức hoang đường của tối hôm qua, càng nghĩ càng thấy hối hận muốn chết.

访客,请您发表评论:

© 2025. sitemap