您现在的位置是:Fabet > La liga
Truyện Sau Khi Trọng Sinh, Nàng Là Sủng Phi Của Thế Tử_trực tiếp đá banh kèo nhà cái
Fabet2025-01-30 10:47:24【La liga】1人已围观
简介Tin thể thao 24H Truyện Sau Khi Trọng Sinh, Nàng Là Sủng Phi Của Thế Tử_trực tiếp đá banh kèo nhà cái
"A Cẩn,ệnSauKhiTrọngSinhNàngLàSủngPhiCủaThếTửtrực tiếp đá banh kèo nhà cái đừng nói những chuyện không quan trọng nữa, chúng ta mau nghĩ cách quay về tìm mẫu thân thiếp đi, thiếp rất lo lắng cho người."
Dương Vũ Phi chột dạ và cứng nhắc chuyển chủ đề, không dám bàn luận về không gian tùy thân của mình nữa.
"Hàn Lộ và Hàn Dạ chắc đang dẫn người đi tìm chúng ta. Nàng có thể đi được không, nếu không ta cõng nàng."
Nói đến chuyện chính sự, Diêu Minh Cẩn lại khôi phục dáng vẻ bình tĩnh, thông minh thường ngày.
"Thiếp đi được, chàng đừng lo lắng cho thiếp." Dương Vũ Phi đứng dậy, cùng Diêu Minh Cẩn dìu nhau tìm đường quay về.
Gặp những chỗ nhiều gai góc, Diêu Minh Cẩn còn cẩn thận gạt chúng sang một bên, tránh để gai cào vào người vợ mình.
Đi được vài dặm đường, cuối cùng bọn họ cũng gặp được Hàn Dạ và Hàn Lộ.
"Thuộc hạ bảo vệ bất lực, xin thế tử trách phạt." Hàn Lộ và Hàn Dạ quỳ xuống trước mặt Diêu Minh Cẩn.
"Là do bọn sơn tặc quá đông, không trách các ngươi. Chúng ta nhanh chóng quay về hội hợp với nhạc mẫu, rồi trực tiếp trở về kinh thành." Diêu Minh Cẩn lo lắng nhất chính là tình hình của Chu Duyệt Nhiên.
Không còn cách nào khác, yêu ai yêu cả đường đi lối về.
"Mẫu thân thiếp hiện giờ đã tỉnh lại chưa? Sau đó bọn thổ phỉ có làm hại đến mẫu thân thiếp không?" Dương Vũ Phi lòng như lửa đốt, lo lắng hỏi.
"Thế tử phi yên tâm, tất cả bọn thổ phỉ đều đã bị thị vệ tiêu diệt, không chừa một tên nào. Hầu phu nhân hiện giờ rất an toàn."
Dương Vũ Phi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mẫu thân nàng không sao là tốt rồi.
Nàng tiến sát lại gần Diêu Minh Cẩn, dưới lớp áo choàng rộng thùng thình, nàng lặng lẽ nắm lấy tay hắn, lấy hết can đảm đan mười ngón tay vào nhau.
"A Cẩn, cảm ơn chàng, đã bảo vệ mẫu thân thiếp chu toàn."
Diêu Minh Cẩn khó có được dịp nghe nàng nói chuyện dịu dàng như vậy, trong lòng như có làn gió xuân lướt qua, toàn thân khoan khoái dễ chịu.
"Vậy nàng hôn ta một cái đi."
Dương Vũ Phi xấu hổ trừng mắt nhìn hắn: "Ở đây nhiều người như vậy?"
Người này sao lại không biết xấu hổ thế?
"Vậy thì đợi đến khi chỉ có hai chúng ta, nàng hôn ta. Phi nhi, không được nuốt lời đâu đấy."
Dương Vũ Phi hơi đỏ mặt, nhỏ giọng đáp: "Được, thiếp sẽ giữ lời hứa."
Hai người tay trong tay quay trở lại nơi gặp phải bọn thổ phỉ tập kích, nơi đó tan hoang tiêu điều, trên mặt đất la liệt thi thể, phần lớn là của bọn thổ phỉ, một số là gia đinh của Vĩnh Ninh hầu phủ.
Dương Vũ Phi không để ý đến vết thương trên người, vội vàng vén rèm xe ngựa của Vĩnh Ninh hầu phủ lên.
"Mẫu thân, con về rồi."
Chu Duyệt Nhiên đã tỉnh lại, thân thể vẫn còn rất yếu ớt, nhìn thấy con gái bình an vô sự xuất hiện trước mặt mình, bà kích động muốn khóc, ôm chầm lấy Dương Vũ Phi.
"Phi nhi, may mà con không sao, con làm mẫu thân sợ c.h.ế.t khiếp."
"Là thế tử Trấn Nam vương đã cứu con, mẫu thân, may mà hôm nay chàng ấy kịp thời đến, nếu không chúng ta e rằng sẽ gặp nguy hiểm."
Càng nghĩ Dương Vũ Phi càng sợ hãi, dù nàng có không gian tùy thân, nhưng ngoài mẫu thân ra, nàng tuyệt đối không thể để những nha hoàn kia vào không gian của nàng để lánh nạn, chắc chắn sẽ có rất nhiều người chết.
"Phi nhi, con đỡ mẫu thân xuống xe, mẫu thân muốn đích thân cảm tạ thế tử Trấn Nam vương."
Hôm nay có hai đợt thổ phỉ muốn lấy mạng bọn họ, Phi nhi đã chống đỡ được đợt thổ phỉ thứ nhất, nhưng đợt thổ phỉ thứ hai lại mai phục trong rừng, bọn họ hoàn toàn không có chút phòng bị nào.
Dương Vũ Phi chột dạ và cứng nhắc chuyển chủ đề, không dám bàn luận về không gian tùy thân của mình nữa.
"Hàn Lộ và Hàn Dạ chắc đang dẫn người đi tìm chúng ta. Nàng có thể đi được không, nếu không ta cõng nàng."
Nói đến chuyện chính sự, Diêu Minh Cẩn lại khôi phục dáng vẻ bình tĩnh, thông minh thường ngày.
"Thiếp đi được, chàng đừng lo lắng cho thiếp." Dương Vũ Phi đứng dậy, cùng Diêu Minh Cẩn dìu nhau tìm đường quay về.
Gặp những chỗ nhiều gai góc, Diêu Minh Cẩn còn cẩn thận gạt chúng sang một bên, tránh để gai cào vào người vợ mình.
Đi được vài dặm đường, cuối cùng bọn họ cũng gặp được Hàn Dạ và Hàn Lộ.
"Thuộc hạ bảo vệ bất lực, xin thế tử trách phạt." Hàn Lộ và Hàn Dạ quỳ xuống trước mặt Diêu Minh Cẩn.
"Là do bọn sơn tặc quá đông, không trách các ngươi. Chúng ta nhanh chóng quay về hội hợp với nhạc mẫu, rồi trực tiếp trở về kinh thành." Diêu Minh Cẩn lo lắng nhất chính là tình hình của Chu Duyệt Nhiên.
Không còn cách nào khác, yêu ai yêu cả đường đi lối về.
"Mẫu thân thiếp hiện giờ đã tỉnh lại chưa? Sau đó bọn thổ phỉ có làm hại đến mẫu thân thiếp không?" Dương Vũ Phi lòng như lửa đốt, lo lắng hỏi.
"Thế tử phi yên tâm, tất cả bọn thổ phỉ đều đã bị thị vệ tiêu diệt, không chừa một tên nào. Hầu phu nhân hiện giờ rất an toàn."
Dương Vũ Phi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mẫu thân nàng không sao là tốt rồi.
Nàng tiến sát lại gần Diêu Minh Cẩn, dưới lớp áo choàng rộng thùng thình, nàng lặng lẽ nắm lấy tay hắn, lấy hết can đảm đan mười ngón tay vào nhau.
"A Cẩn, cảm ơn chàng, đã bảo vệ mẫu thân thiếp chu toàn."
Diêu Minh Cẩn khó có được dịp nghe nàng nói chuyện dịu dàng như vậy, trong lòng như có làn gió xuân lướt qua, toàn thân khoan khoái dễ chịu.
"Vậy nàng hôn ta một cái đi."
Dương Vũ Phi xấu hổ trừng mắt nhìn hắn: "Ở đây nhiều người như vậy?"
Người này sao lại không biết xấu hổ thế?
"Vậy thì đợi đến khi chỉ có hai chúng ta, nàng hôn ta. Phi nhi, không được nuốt lời đâu đấy."
Dương Vũ Phi hơi đỏ mặt, nhỏ giọng đáp: "Được, thiếp sẽ giữ lời hứa."
Hai người tay trong tay quay trở lại nơi gặp phải bọn thổ phỉ tập kích, nơi đó tan hoang tiêu điều, trên mặt đất la liệt thi thể, phần lớn là của bọn thổ phỉ, một số là gia đinh của Vĩnh Ninh hầu phủ.
Dương Vũ Phi không để ý đến vết thương trên người, vội vàng vén rèm xe ngựa của Vĩnh Ninh hầu phủ lên.
"Mẫu thân, con về rồi."
Chu Duyệt Nhiên đã tỉnh lại, thân thể vẫn còn rất yếu ớt, nhìn thấy con gái bình an vô sự xuất hiện trước mặt mình, bà kích động muốn khóc, ôm chầm lấy Dương Vũ Phi.
"Phi nhi, may mà con không sao, con làm mẫu thân sợ c.h.ế.t khiếp."
"Là thế tử Trấn Nam vương đã cứu con, mẫu thân, may mà hôm nay chàng ấy kịp thời đến, nếu không chúng ta e rằng sẽ gặp nguy hiểm."
Càng nghĩ Dương Vũ Phi càng sợ hãi, dù nàng có không gian tùy thân, nhưng ngoài mẫu thân ra, nàng tuyệt đối không thể để những nha hoàn kia vào không gian của nàng để lánh nạn, chắc chắn sẽ có rất nhiều người chết.
"Phi nhi, con đỡ mẫu thân xuống xe, mẫu thân muốn đích thân cảm tạ thế tử Trấn Nam vương."
Hôm nay có hai đợt thổ phỉ muốn lấy mạng bọn họ, Phi nhi đã chống đỡ được đợt thổ phỉ thứ nhất, nhưng đợt thổ phỉ thứ hai lại mai phục trong rừng, bọn họ hoàn toàn không có chút phòng bị nào.
很赞哦!(4)
相关文章
- Trò chuyện với bậc thầy của điện ảnh Đan Mạch
- Video khoảnh khắc thiếu nữ Ấn Độ thoát sét đánh trong gang tấc
- Nhà văn Israel thắng giải Franz Kafka danh giá
- 'Ngoại tình gây đau khổ cho người trong cuộc'
- ‘Muốn chết để bớt gánh nặng cho con’
- Chồng lén lút xem phim “nóng”: Có bình thường không?
- Những bí quyết giúp bạn có giấc ngủ ngon hơn
- Video xe tăng M1 Ukraine nã đạn vào nơi lính Nga trú ẩn ở Donetsk
- Đùa với chó, cựu người mẫu bị cắn trúng mặt
- Tôi bị cắt thưởng vì xin nghỉ việc trước Tết
热门文章
站长推荐
Cúng Tết Đoan Ngọ 2022 giờ nào đẹp nhất?
Đàn ông khôn nên để vợ giữ ví!
Chồng già vợ trẻ ly hôn sau 1 tháng nên duyên
Nợ hơn 7 tỷ đồng, cử nhân đại học về quê livestream... bán thịt lợn
Gặp người ngồi 'ghế nóng' của Cục Điện ảnh
Chuyên gia tâm lý chỉ ra yếu tố nguy hiểm hàng đầu khiến hôn nhân tan vỡ
Người vợ xinh như hot girl và cuộc hôn nhân đáng ngưỡng mộ
Triều Tiên thống trị bóng đá nữ trẻ sau 5 năm ẩn mình